Chương 110: Ngoại truyện 26: Bá vương hoa 3

7.4K 199 28
                                    

Editor: Trà Đá.


Nam Từ lại mang thai một lần nữa, hôn lễ đành phải dời lại.

Sau khi đám anh em biết thì mọi người đều bật cười, nhất là Trần Tiến, nói Hoắc Lâm rốt cuộc là có số mệnh gì, có phải cả đời cũng không thể như ý muốn?

Hoắc Lâm mặc kệ anh ta, người gặp việc vui, mặc dù chuyện hôn lễ đúng là có hơi tiếc, nhưng so với việc có con gái, thì tiếc nuối ấy không đáng giá nhắc tới.

Lần này Nam Từ mang thai cực kỳ khỏe, không hề giống như lúc mang thai Đường Đường.

Lúc ấy ba tháng đầu, cô ốm nghén cực kỳ nặng, hầu hết ăn gì cũng ói, không ăn cũng ói nước chua, lượng cơm ăn còn ít hơn cả bình thường.

Nhưng lần mang thai này, nếu như không phải trong hình siêu âm có một hạt đậu nhỏ, thì cô còn nghi ngờ mình có thật sự mang thai hay không.

Bởi vì thật sự quá yên bình!

Ngoại trừ cô thích ngủ giống như những thai phụ khác, thì trên cơ bản những phản ứng khác lại không có, không nôn nghén, mà khẩu vị lại càng tốt.

A, nếu như nhất định phải nói gì đó, thì lần mang thai thứ hai này cô ăn rất ngon miệng.

Trước kia thích ăn gì thì bây giờ càng thích, trước kia không thích ăn gì thì bây giờ cũng ăn được một hai miếng, khẩu vị cũng không kiêng cữ gì, chua cay mặn ngọt, chỉ cần được ăn ngon thì cô đều thích.

Có thể nói, cơ thể cô càng ngày càng tròn trịa.

Có mấy lần trên bàn ăn, Đường Đường thấy mẹ mình ăn lượng cơm gấp hai lần bình thường, nhịn không được định mở miệng nói hai câu.

Nhưng lời còn chưa nói ra, thì đã bị Hoắc Lâm liếc mắt vung đao tới.

Hai cha con có tâm linh tương thông, trên cơ bản Đường Đường nhấc tây nhấc chân thì Hoắc Lâm đều biết cậu bé muốn làm gì, cho nên lúc này cậu bé muốn nói gì, anh đương nhiên hiểu rõ.

Đường Đường há to miệng, muốn nói lại thôi, cuối cùng suy nghĩ một chút dù sao cũng bỏ đi, mẹ có trở thành một người mập mạp thì ba cũng một mực yêu mẹ, cậu bé xen miệng vào làm gì?

Lời này không điêu, trong mắt Hoắc Lâm, Nam Từ có biến thành dạng gì thì vẫn là bảo bối của anh.

Lần trước Nam Từ mang thai thật sự quá tội nghiệp, mặc dù anh không nói gì, nhưng trong lòng vẫn luôn áy náy và đau lòng.

Lần này phải vất vả lắm Nam Từ mới có thể ăn ngon ngủ ngon, mà thân thể cũng tốt hơn lần trước rất nhiều, anh đương nhiên rất vui vẻ.

Cho nên anh tuyệt đối không cho kẻ nào làm phá hư bầu không khí này, con của anh cũng không được.

Hôm đó sau khi ăn xong chưa được bao lâu, Nam Từ lập tức lên lầu đi ngủ.

Cố Chấp Ngọt (Triệu Thập Dư)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ