Chương 9: Thăm mẹ

2.4K 145 7
                                    

Edit: Aeng-앵

"Làm sao có thể tùy tiện như vậy." Trần Tương cười rộ lên, nếp nhăn nơi khóe mắt hiện lên: "Khó khăn lắm con mới trở về một chuyến, mẹ nhất định phải làm cho con một bữa ngon, con nhìn xem cả người đều gầy gò, có phải mấy năm nay ở đoàn phim không có một bữa ăn ngon không."

Ba năm đầu, Hứa Tiếu Vi nói với Trần Tương rằng cô đã được một công ty giải trí ký hợp đồng khi cô từ nước ngoài trở về, lịch trình công ty đưa ra rất bận nên có thể cô sẽ không có nhiều thời gian để trở về.

Để ngăn Trần Tương nhìn thấu lời nói dối của mình, Hứa Tiếu Vi mỗi tháng đều sẽ đưa cho Trần Tương một nủa số tiền làm công của mình.

Hứa Tiếu Vi đỡ Trần Tương ngồi xuống: "Con gầy ở chỗ nào? Hai ngày nay con còn béo lên đấy. Mẹ không biết sau khi lên trên ảnh mà béo thì trông sẽ rất khó coi đó."

Trần Tương bất mãn: "Con béo lên trông rất đẹp, về sau không được giảm cân nữa nếu không quay về mẹ sẽ đánh con."

Hứa Tiếu Vi cười rộ lên: " Vâng vâng, con sẽ cố gắng để tăng cân."

Sau bữa trưa, Hứa Tiếu Vi đi cùng Trần Tương đến vườn rau tưới nước, thu đồ ăn.

Thị trấn C hẻo lánh, xung quanh nhà cửa tương đối cũ, tối đa không quá hai tầng, người dân sống ở đây đa số là người già, con cái đi làm ăn ở các thành phố lớn. Cùng với sự phát triển của thành phố, thị trấn C đã bị lãng quên như một thị trấn nhỏ không có gì đặc biệt, Trần Tương cho biết trừ những ngày Tết và ngày lễ thì nơi này còn sôi động chút, còn những lúc khác thì tương đối yên tĩnh, ngày thường buồn chán bà sẽ tán gẫu với hàng xóm, cũng khá thoải mái.

Cả hai đã dành cả buổi chiều để làm việc bên ngoài, đến khi mặt trời lặn mới trở về nhà.

Hứa Tiếu Vi chọn những sự việc vui vẻ có trong thời gian gần đây để nói với Trần Tương, cho dù mấy năm rồi không có việc khiến cô vui vẻ, Hứa Tiếu Vi cũng sẽ nghĩ ra một ít chuyện để nói cùng Trần Tương.

Ví dụ như cô kết bạn mới, chẳng hạn cô đã tìm được việc làm, học xong chương trình nâng cao, nhận phim truyền hình mới hay ông chủ đối xử tốt với cô, v.v ...

Đêm đó trước khi đi ngủ, Trần Tương ôm chăn bông đến bên giường cho Hứa Tiếu Vi. Nói một cách chân thành và nghiêm túc về sự nghiệp: "Vi Vi, mẹ không hiểu ngành giải trí của con, nhưng mẹ cũng đọc được rất nhiều tin tức. Gần đây, nhiều nghệ sĩ trong ngành giải trí đã tự tử vì trầm cảm ... Nếu không con rời khỏi đó mà trở về đây đi, mẹ sẽ tìm cho con công việc bình thường, không có nhiều áp lực, căng thẳng. "

Hứa Tiếu Vi vòng tay qua ôm lấy bờ vai gầy của Trần Tương, nhẹ nhàng nói: " Làm gì có công việc nào mà không căng thẳng? Mẹ đừng lo lắng, con gái của mẹ cũng không phải là người bình thường có thể đánh bại, với lại con còn có mẹ, làm sao có thể làm những việc ngu ngốc đó. Con rất tốt nha, ông chủ công ty con đang làm đối xử với con cũng rất tốt. Vậy nên mẹ đừng nghĩ lung tung nữa được không?

Trần Tương thở dài, lòng bàn tay bà nắm chặt tay Hứa Tiếu Vi: "Mẹ chỉ có mình con, nếu con có chuyện gì ..."

Từ khi cha Hứa mất, Trần Tương trở nên vô cùng bất an, không có cảm giác an toàn, Hứa Tiếu Vi cũng biết tâm trạng bà, xoay người ôm chặt và trấn an cảm xúc bà.

[EDIT] Bên ngoài gió lớn, theo em về nhàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ