Báo Đen bước xuống xe, cô cho tay vào túi áo lấy ra chiếc lược nhỏ, chẳng ai ngờ việc đầu tiên tên đại ca kia làm là chải tóc. Ngọn gió không biết điều kia làm tóc cô rối bù lên, với người cầu toàn như Báo Đen thì khó chịu lắm.Báo Đen tiếp tục chuyên môn "làm đẹp": Cô bẻ cổ áo blazer vào nếp, phủi chiếc quần jean thẳng tắp, rồi chỉnh lại áo bên trong ngay ngắn. Báo Đen thì vẫn nguyên một màu đen từ đầu xuống chân thôi, nhưng chiếc áo khoác dáng dài kia khiến cô trông rất sành điệu chứ chẳng hề nhàm chán chút nào.
Chỉ cần rút điều thuốc rồi ngậm vào miệng, còn lại việc mồi lửa đã có đàn em chạy đến lo. Gương mặt cô chẳng chút biểu cảm gì, vừa hút thuốc vừa thơi thả sải chân đều.
Hơn hai mươi thanh niên, trong đó cao thấp, xăm trổ, xỏ khuyên, đen trắng gì có đủ, cúi đầu xuống chào rồi tách ra hai bên nhường đường cho đại ca vào quán trước.
Báo Đen đứng trước cửa ra vào, môi ngậm điếu thuốc đỏ đang bốc khói, ánh mắt khinh đời lờ đờ nhìn một vòng, Báo hơi nghiêng đầu một chút về hướng bên phải. Đó là nơi bốn tên đàn em mà Lee Suk Joo mang theo, được bố trí ngồi bàn sau Taehyung.
Thấy đại ca đến cả bốn tên lập tức chạy đến quỳ gối xuống trước mặt:
"Đại ca, em xin lỗi, bọn em vô dụng..."
Thà như là Lee Ca hay Lee Suk Joo đến thì bọn chúng dù có sợ cũng không đến mức vứt hết sỉ diện đàn ông mà quỳ gối thế này.
Điếu thuốc dở dang trên môi, mà tay thì bận xỏ vào túi áo nên Báo Đen lười nói, chỉ nhích đầu ra dấu ý "cút khỏi mắt tao." Sau khi kẻ đến trước bỏ ra ngoài thì kẻ đến sau bắt đầu xầm xì rồi cười khinh khi.
"Báo Đen, chúng tôi chỉ đến ăn, hà cớ gì kéo người đến như thế?" Tên đầu đàn bên kia chợt lên tiếng phân trần.
Không vội trả lời Báo Đen từ tốn ngoắc tay kêu đàn em vào hết, kể cả Kim Taehyung, rồi bọn họ nhanh chóng đóng cửa quán, treo bảng "close."
Đôi má hóp lại vì rít một hơi thuốc dài, dù còn nửa điếu Báo Đen cũng đành thả rơi tự do xuống đất rồi để chiếc giày da đen cao cổ chà lên dập tắt đốm lửa nhỏ. Cô trề môi nhướng mày: "Mày đang nói giúp Lee Suk Joo à?"
"Chà, thế này nhé, chúng ta chơi cá cược một lần đi!" Báo Đen cười cợt tiếp lời: "Tao trước giờ không thích đông hiếp ít, cũng không thích mạnh hiếp yếu, nên mình đấu 1-1. 21 người của tao sẽ đánh với 21 người chúng mày. Thể lệ là bẻ gãy được tay đối thủ, nếu bọn tao chỉ bẻ được 20 cánh tay thì tính bọn tao thua, còn bọn mày chỉ cần bẻ gãy 15 thôi là thắng."
Người của Báo Đen khi nghe lời đề nghị trên chỉ nhếch mép cười, chẳng ai thấy ngạc nhiên ngoại từ Taehyung. Còn bọn chúng thì có kẻ e sợ, có kẻ biểu môi xem thường, riêng tên đầu đàn thì nhăn trán suy nghĩ: "Bọn mày tự tin thế sao? Thắng được gì còn thua được gì?"
"Bọn mày thắng thì có thể đem Kim Taehyung đi, thua thì để lại đây một mạng!" Chẳng cần anh có đồng ý hay không, cô cũng không thèm nhìn anh lấy một cái, nhanh chóng tự quyết.
Gã đầu đàn ngập ngừng: "Còn không chơi thì sao?"
Báo Đen chợt nhếch mép cười: "Thì để lại đây 21 mạng!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Lời Nguyền Từ Thiên Thần - V BTS/Taehyung |fanfictiongirl|
Fanfiction# Có thể đây là một lời nguyền thực sự, nhưng thiên thần thực sự không bao giờ ban lời nguyền...