21. Con bé nó đi rồi. (3)

318 59 4
                                    


Cứ ngỡ cuộc đời nó đã được thay lớp bìa xanh cho đến khi bố nó bị liệt một chân vì tai nạn. Giờ đây ông phải chống nạn, việc đi lại còn khó khăn chứ nói gì đến dạy võ, cứ thế một thời gian võ đường chính thức đóng cửa, ông trở thành kẻ thất nghiệp.

Mọi khó khăn đổ lên vai bà Yang, từ việc học phí của hai đứa con cho đến chi tiêu trong gia đình. Thay vì kiên cường đứng dậy như cách ông dạy Min Ah thì ông Hwang trở về thời kì suy sụp, lại thành con nghiện rượu, thối nát.

Bà Yang đi bưng bê rửa chén cho một quán ăn nhỏ, còn nó thì cố gắng tham gia rất nhiều cuộc thi võ để kiếm phần thưởng phụ giúp gia đình. Làm ra được đồng nào liền trang trải hết đồng đó, chưa kể đến những lần ông Hwang lấy hết tiền cực khổ dành dụm chỉ để ăn nhậu phủ phê một bữa.

Nó muốn Shin Hee được đi học đầy đủ bởi nó rõ được ở thời đại này thất học sẽ khổ sở thế nào. Thiên thần nhỏ của nó chỉ cần chuyên tâm học thật giỏi thôi, thế giới ngoài kia nó sẽ gánh vác hết.

Nó vừa bị ông Hwang đánh vì phát hiện những bức tranh trong phòng ngủ. Ông cấm nó vẽ và bắt nó từ bỏ giấc mơ làm họa sĩ rất lâu rồi.

Nó vừa bị ông Hwang đánh vì dám giấu ông tham gia những trận đấu võ ngầm. Đối với ông nó đang đem nghiệp võ thuật mà gia tộc tôn thờ ra làm trò mua vui cho bọn cá độ.

Nó vừa bị ông Hwang đánh vì bị hủy bỏ tư cách đại diện quốc gia thi đấu bởi họ phát hiện nó từng tham gia những trận đấu trái phép.

"Những năm qua công sức của tao đổ sông đổ biển hết cả rồi, mày vừa lòng chưa con khốn?!" Như mọi lần, khi miệng ông tuông những lời cay độc thì trên da nó lại hằn lên những vết đỏ tứa máu.

Nó vừa bị ông Hwang đánh vì bà Yang mất tích đã 3 ngày rồi. Nó đã cố đi tìm, tìm ngày tìm đêm.

Nó vừa bị ông Hwang đánh khi dám nói bà Yang đã quá mệt mỏi với cuộc sống hiện tại mà bỏ trốn khỏi gia đình này. Nó cũng chỉ được nghe lại từ bà chủ quán nơi bà Yang từng làm.

Nó cũng mệt mỏi quá, nó cũng muốn bỏ trốn!

"Giờ mẹ mày bỏ mày rồi, mẹ mày không cần mày nên vứt mày, tao cũng đâu có cần mày. Sao những đứa con gái vô dụng như tụi bây không đi chết hết đi?" Ông Hwang hét lên, mùi rượu từ miệng ông hôi thối phà vào mặt Shin Hee.

Ông nghiến răng bóp chặt miệng Shin Hee, khiến bé đau đơn bật khóc. Bé không tài nào nói được, hai bàn tay nhỏ cào vào cánh tay ông xin tha thay cho lời nói.

"Hay để tao giết mày trước rồi kiếm con mẹ mày giết sau nhỉ?!"

"Cha à, cha à, con xin cha, con lạy cha..." Nó lấp bấp, run rẫy quỳ xuống nền nhà. Hwang Min Ah chấp tay chà qua chà lại van nài: "Xin cha đừng giết em... con sẽ tìm mẹ về mà... xin cha... xin cha..."

Không bận tâm lời van xin kia có thảm thiết thế nào, ông Hwang trừng mắt nghiến răng dời bàn tay từ miệng xuống cổ Shin Hee, ra sức bóp chặt.

Nó chạy lại dùng hết sức kéo ông ra thì ông chỉ cần hất tay một cái là nó đổ nhào. Nó dù gì cũng chỉ là con gái, lại phải nhịn đói chạy khắp nơi tìm bà Yang suốt mấy ngày qua thì sức đâu bì nổi một gã đàn ông điên như ông.

Lời Nguyền Từ Thiên Thần - V BTS/Taehyung |fanfictiongirl|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ