Chap 2: Sao lại thành xuyên không?

916 72 1
                                    

Dưới ánh nắng gay gắt và nóng rực, Đan Ny bước chân liêu xiêu chạy ra đường, bụng đói, đầu thì choáng váng, mắt cũng hoa lên. Lúc này nàng chỉ muốn lấp đầy cái bụng trống rỗng của mình sau đó về nhà mà thôi. Chân vừa bước xuống lòng đường thì nghe tiếng động cơ của xe mô tô rít gào giữa con đường vắng đang yên tĩnh. Đan Ny quay đầu nhìn thì thấy một thanh niên đang lái một chiếc xe mô tô bỗng nhiên vượt đèn đỏ, lao với tốc độ không phanh thẳng về hướng nàng. Khẽ chớp mắt, Đan Ny bị dọa đến ngây người. Trong đầu chỉ có một ý niệm:

"Mẹ ơi. Không phải xui xẻo đến mức hôm nay sẽ trở thành ngày giỗ của mình đấy chứ? Mình không muốn thành ma đói đâu. Huhu. (╥﹏╥)"

Ngay thời khắc nguy hiểm nhất thì có một bóng người lao đến ôm lấy Đan Ny ngã lăn sang một bên đường vừa kịp lúc tránh được xe mô tô kia. Chủ nhân chiếc mô tô có lẽ cũng bị dọa sợ liền phóng xe chạy một đi không quay đầu lại, chỉ để lại một làn khói đen mỏng manh lượn lờ giữa không trung. Còn về Đan Ny sau khi được ôm còn lăn thêm vài vòng, cánh tay bị chà sát xuống mặt đường làm bong cả một mảng da, trán không cẩn thận lại đập mạnh vào cạnh bê tông của lề đường khiến máu bắt đầu chảy ra rơi xuống cả mi mắt. Đan Ny cảm thấy đầu choáng váng, mi mắt đã muốn sụp xuống, cả người truyền đến cảm giác đau đớn muốn chết. Ngày hôm nay nàng rõ ràng không giẫm phải phân chó mà sao gặp vận xui liên tiếp như thế? Cố mở mắt để xem vị anh hùng nào đã ra tay cứu giúp mình trong lúc nguy hiểm. Trong đầu Đan Ny đã hình dung ra đủ gương mặt của mấy anh chàng đẹp trai giống như trong mấy cuốn tiểu thuyết đang bán chạy trên mạng. Miệng định nói cám ơn thì lại nghe một giọng nữ hết sức quen thuộc, dù hơi trầm hơn nhưng có chết Đan Ny cũng nhận ra:

- Ny Ny, em có ổn không? Gắng chịu đựng chị đưa em tới bệnh viện.

Muốn mở mắt nhưng lại không mở được, máu từ trán chảy xuống che hết tầm nhìn của Đan Ny nhưng nàng dám khẳng định trăm phần trăm người đang ôm nàng và dùng cái giọng nói làm nàng nổi hết da gà, da vịt kia đích thực là Trần Kha. Từ lúc nào cô ta gọi nàng thân thiết đến thế? Hừ! Nàng thà bị xe đâm cũng không muốn cái đồ hồ ly bụng đầy dao găm như cô ta cứu.

Khoan đã...

Đan Ny một lần nữa muốn chửi to. Nàng liên tiếp gặp xui xẻo là tại ai? Còn không phải gặp tên họ Trần chết tiệt sao? Cô ta đúng là sao quả tạ của đời nàng mà. Muốn giãy khỏi cái ôm của Trần Kha nhưng không được, Đan Ny chỉ còn cách yếu ớt nói trước khi ngất xỉu lần nữa:

- Trần Kha. Cô cút xa tôi ra. Gặp cô đúng là xui xẻo mà.

***

Trần Kha vốn đứng sẵn ở cổng trường đợi Đan Ny để đón lão bà của cô về, cùng Lưu Lực Phi nói chuyện phiếm thời gian đã lâu mà không thấy Đan Ny ra làm Trần Kha nhất thời lo lắng. Đang định gọi điện thì liếc thấy Đan Ny lảo đảo chạy từ trong trường đi ra. Nhìn sắc mặt lão bà không ổn làm Trần Kha nhíu mày, cô nghe Ny Ny nói hôm nay lớp cô ấy chủ nhiệm có một trận thi đấu bóng rổ nên dù ngày nghỉ cô ấy vẫn muốn tới trường để cổ vũ cho sinh viên của mình. Dù không muốn lão bà phải phơi nắng để hô hào cổ vũ cho đám sinh viên kia chút nào nhưng Trần Kha không còn cách nào khác là phải đồng ý. Bởi cô hiểu rằng Đan Ny dành rất nhiều tâm huyết cho đám sinh viên kia. Nhìn tâm trạng Đan Ny không ổn định, Trần Kha suy đoán là lớp của lão bà chắc bị thua rồi. Khẽ mỉm cười, khi về cô phải nấu nhiều món ngon để an ủi lão bà mới được. Trần Kha định lên tiếng gọi Đan Ny khi thấy cô ấy đang muốn sang bên kia đường thì phát hiện một chiếc mô tô vượt đèn đỏ đang lao về phía Đan Ny. Không kịp suy nghĩ Trần Kha vội dùng tốc độ nhanh nhất chạy lại ôm lấy Đan Ny kéo ngã vào lề đường, may mắn tránh kịp chiếc xe mô tô nhưng cả hai cũng bị lăn vài vòng. Híp mắt nhìn chiếc mô tô xa dần, Trần Kha vẫn kịp ghi nhớ rõ biển số xe của kẻ kia. Dám tổn thương lão bà của cô thì chỉ có con đường chết.

[Short fic] [Cover] Sao tình địch lại biến thành lão công của tôi vậy?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ