"Tiêu tiên sinh, người máy của ngài sẽ được giao tới trong vòng mười phút nữa, xin ngài chú ý ký nhận."
"Được."
Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha cúp điện thoại, thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời đêm ngoài kia sáng rực với những ánh đèn trông thật hoa lệ.
Vài ngày trước Tiêu Chiến có đặt mua một người máy qua mạng, chủ yếu là để phục vụ nhu cầu sinh lý.
Dốc sức làm việc ở thành phố này đã nhiều năm, Tiêu Chiến từng bước một gặt hái cả danh cả lợi, theo như mắt nhìn của đời cũng có thể nói là một người thành công. Cách làm việc vô cùng cẩn thận, không muốn để người khác động vào. Dù cách hành xử với mọi người vô cùng dịu dàng nhưng cũng chưa từng dùng tình cảm chân thành để đối đãi với ai bao giờ. Bởi vậy những năm qua anh vẫn chịu cảnh giường đơn gối chiếc.
Chẳng ai biết rốt cuộc xu hướng tính dục của anh là gì, chỉ biết anh không ưa mắt với mấy cô nàng yểu điệu ngoài kia. Mà Tiêu Chiến cũng không muốn công bố mấy cái chuyện như thế này, để mặc cho mình trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của những người khác.
Cho nên trong mắt người khác Tiêu Chiến là một kẻ tự do tự tại, nhưng chỉ có anh biết, anh đã quá mệt mỏi với cái lớp ngụy trang này rồi.
Anh khát khao được sa vào cơn đê mê mà tình dục mang tới, kịch liệt đến chết đi sống lại, chỉ để chúng làm vơi đi những muộn phiền và rồi chết chìm trong sự sung sướng đó. Một khát vọng cuồng dại.
Vì thế nên khi tình cờ biết tới con robot kia, anh mới quả quyết hạ đơn đặt hàng.
Hơn nữa người máy thì sẽ không giống người thường, tránh được nhiều phiền phức, quả thật quá phù hợp.
...
Tiếng đập cửa vang lên, mang Tiêu Chiến từ đống suy nghĩ vụn vặt quay về hiện thực. Anh đứng dậy đi mở cửa.
Đứng bên ngoài là một người máy khoảng chừng hai mươi tuổi, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng lãnh đạm, ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm anh, có vẻ như vô cùng lạnh lùng.
"Chủ nhân, tôi là Vương Nhất Bác, số ID 20260314, rất hân hạnh được gặp ngài." Chất giọng của người máy này trầm thấp gợi cảm, ăn nói cũng trôi chảy, không hề giống với tưởng tượng về một bộ máy khô khan của Tiêu Chiến.
"Vào đi." Anh nghiêng người sang để Vương Nhất Bác bước vào nhà.
Vương Nhất Bác bận một bộ âu phục đen cùng cà vạt họa tiết caro, dáng đi cao thẳng, đôi chân dài lấp ló dưới quần âu trông càng cuốn hút hơn. Mỗi lần bước đi đều hết sức tự nhiên, động tác dứt khoát trông chẳng khác gì con người bình thường.
Hắn vốn được thiết kế theo chuẩn tỉ lệ vàng, hai bên hông vì động tác cúi người cởi giày mà gập lại trông càng có vẻ vai rộng eo thon hơn, tuấn mỹ cực kì.
Thật ra lúc Tiêu Chiến đặt hàng cũng chẳng để ý gì nhiều, mấy cột yêu cầu đặc biệt về ngoại hình tính cách anh đều bỏ qua hết. Dù sao cả đời anh cũng không nhất thiết phải gắn bó với một cỗ máy mới có thể giải quyết nhu cầu, chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi. Ai ngờ người máy này cũng khá là hợp với con mắt thẩm mỹ của Tiêu Chiến.
BẠN ĐANG ĐỌC
𝐛𝐣𝐲𝐱 | r18, robot "yêu" ; edit
Hayran Kurgu❝chủ nhân, tôi là Vương Nhất Bác, số ID 20260314, rất hân hạnh được gặp ngài.❞