Chương 9.

5.3K 333 18
                                    

Hai người ngồi trên xe tham quan, sau khi Chu Phàm giới thiệu ngắn gọn về nghĩa trang, hắn nói , "Xin lỗi, có thể cho hỏi một chút, thầy mua mộ cho ai vậy?"

Tống Dao mím môi, nói: "Ông nội tôi, tối ngày hôm kia mới đột ngột qua đời."

Chu Phàm trầm mặc nửa ngày, "Vậy vị còn lại thì sao?"

Tống Dao: "Bà nội đã qua đời từ rất lâu rồi, được an táng ở nơi khác."

Chu Phàm nhìn gương mặt đầy hoảng hốt của Tống Dao, biết rõ lời an ủi nói ra cũng chỉ là dư thừa, chỉ nói: "Nghĩa trang có hai loại mộ, mộ đơn và hợp táng, có thể cân nhắc việc chuyển mộ phần để hai ông bà được an táng cùng nhau."

Tống Dao suy nghĩ một lúc lâu, gật đầu nói, "Được, vậy thì chọn hợp mộ đi. Tôi đi thẳng từ nhà tang lễ đến đây, bên kia kêu tôi phải mau chóng giải quyết xong chuyện mộ phần, hoả táng xong là có thể đưa tới chôn cất trong nghĩa trang, thế nhưng cụ thể bên mình sắp xếp như thế nào tôi còn chưa rõ lắm."

Vì vậy Chu Phàm đơn giản rõ ràng mà tóm tắt quy trình bên hắn, lại bổ sung nói: "Nghĩa trang sẽ bố trí sẵn linh đường, trước khi đặt vào quan tài có muốn thực hiện nghi thức tiễn biệt hay không người nhà cũng phải quyết định, nếu như cần thiết, nhân viên công tác sẽ an bài cho."

Tống Dao yên lặng ghi nhận lại những lời Chu Phàm nói trong lòng, có gì không hiểu thì tiếp tục hỏi hắn, Chu Phàm trả lời vẫn như cũ đơn giản dễ hiểu, ngữ khí ôn hòa, những chi tiết nhỏ mà Tống Dao cũng không cân nhắc đến hắn cũng đề hết ra, việc này khiến cho cảm giác ngột ngạt trong lòng Tống Dao giảm bớt không ít.

Vào lúc hai người đang nói chuyện với nhau, xe ngắm cảnh chậm rãi ngừng lại. Đi lên trước nữa là một đoạn đường đá hơi khúc khuỷu, xe ngắm cảnh chỉ có thể chở đến đây mà thôi, đoạn đường còn lại là phải đi bộ.

Càng đi sâu vào đường đá, nghĩa trang dần dần bày ra trước mắt.

Đường đá được xây thành đài bậc hướng lên trên, mỗi một bậc trái phải đều là bia mộ, bia vô tên, cũng có bia khắc chữ, dán ảnh trắng đen. Trước tấm bia, nhang đèn và đàn hương đang cháy, từng sợi khói tung bay. Xung quanh bia đá trồng đầy cây, trên cành cây được treo vô số dây đỏ*, một làn gió nhẹ thổi qua, lất phất đong đưa.

*: là một tập tục bên TQ, được gọi là dây ước nguyện, trên dây sẽ có những dòng chữ được in sẵn (kinh, chúc phúc, cầu mong,...) hoặc tự viết.

Tống Dao đứng ở đó, tâm trạng dậy sóng cuồn cuộn. Y bỗng nhiên rất khó tưởng tượng, một người thân đang ở ngay bên cạnh mình, ngày tháng dài đằng đẵng sau này lại được chôn vào một khoảng không tối đen bên dưới mặt đất, từ nay về sau không còn chút liên quan gì với thế gian, biến mất khỏi cuộc sống của tất cả những người mình quen biết.

Chu Phàm quay người lại, nhìn thấy Tống Dao mang theo đôi mắt đỏ bừng, đứng ngơ ngác ở đó.

......
Tống Dao dùng ngón tay quẹt qua khóe mắt, đi lên phía trước hỏi Chu Phàm, "Bên nào là mộ đơn? Bên nào là hợp mộ?"

Chu Phàm chỉ cho y xem, còn giải thích thêm vài câu.

Trong một mảng nghĩa trang đó, có vài mộ bia khiến người khác không thể lờ đi, bởi vì diện tích ít nhất là lớn gấp hai lần xung quanh, bia đá lại càng nổi bật hơn, không gian dư ra còn trồng cả cây, một bên còn xây cả chòi nghỉ mát cao tận 3m hơn.

Tích Tích - Thiết Mã Đương Lang.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ