🥞9

5.9K 427 62
                                    

Nghịch lí là, lễ cưới không diễn ra như mong đợi của bà nội, Jungkook một mực không chấp thuận tổ chức đại sự đó, thế nên tất cả xảy ra chỉ là hai bên kí vào giấy kết hôn rồi thôi. Sau đó mọi người cũng mau chóng về nước ổn định công việc, chỉ duy nhất Jangyuen là ở lại, cô phải giải quyết một số chuyện gia đình của mình.


Jimin ở nhà nằm thoai thoải ngoài sofa, mắt lim dim mơ màng, lòng thầm nghĩ rằng chỉ có ở đây mới là sung sướng nhất.

Seoki thì đứng nhìn Jimin, vừa chống nạnh vừa lắc đầu ngán ngẩm, ai đời đi làm rể nhà người ta mà sung sướng như đi nghỉ mát không, bây giờ đến cơm nước, áo quần cũng một tay baba làm tất, Jimin chỉ cần cười cười mấy cái là baba đã đổ rạp rồi. Ôi cuộc đời... bất công tới vậy là cùng đi.

"Jimin, vào nấu cơm."- Tức quá không chịu được, cậu cọc cằn lên tiếng với người đối diện.

"Ò..."- Jimin mở mắt nhìn, rồi lừ đừ chống tay ngồi dậy, gật gù chuẩn bị vào bếp nấu cơm, nhưng chưa kịp đứng vững thì từ trên tầng cảm tưởng như có một ánh sáng loé qua, vụt thẳng vào bếp. Ngay sau đó, từ bên trong vọng ra một giọng nói đầy hấp tấp.

"Jimin... hộc hộc... nằm chơi đi con, để baba nấu"- Jungkook tí tởn ló đầu ra ngoài, nói gấp.

"Ơ? Vâng ạ"- Cậu gãi gãi gáy giả bộ ái ngại, rồi nằm xuống phè phỡn trên sofa. Seoki thấy thế đành bất lực, cụ thể là không nói thêm được lời nào, u mê thế này thì cứu vãn thế nào cho được nữa?



"Mệt mấy người ghê. Ba, con đi chơi với bồ đây"

"Cha mày, không nói sớm tao lỡ bấm nút nồi cơm rồi"

"Cha con là ba chứ ai vô đây, mà cắm rồi thì rút ra chứ có gì đâu mà căng"

"Tao thích căng vậy đó, mày làm gì được tao"

"Ơ hay nhỉ, ai mà thèm làm gì ba, có Jimin nó thèm chứ ai mà thèm"

"Thèm hay không thèm tao cũng thích chửi mày vậy đó, chịu không chịu thì thôi"

"Tức cái mình ghê, đồ cái đồ khó tính"

Seoki tức đến nổi đom đóm mắt, liếc Jimin cái sắc lẹm rồi bỏ ra ngoài.

Jungkook trong bếp đi ra, bước đến ngồi xuống bên cạnh Jimin, cậu tròn xoe mắt nhìn nhìn cái cửa vừa bị Seoki hành hạ rồi lại đưa mắt nhìn baba đang cười hì hì bên cạnh mình.

"Ơ, thế trưa nay hai mình ăn gì baba?"

"Ngoan, ba đưa con ra ngoài ăn"- Jungkook cười tươi để lộ chiếc răng thỏ, xoa xoa đầu con rể nhỏ rồi dắt tay người bé hơn đứng dậy.

"Dạ"

_________________________________

"Tôi không biết các người sẽ làm thế nào, nhưng tôi muốn nó phải đau khổ, khốn đốn mà làm theo lời tôi"- Ánh mắt sắt lạnh trong đêm tối loé lên, kéo theo bầu không khí lạnh toát, rùng rợn, khẩu khí thoát ra từ người nói vô cùng tà ác, thâm hiểm.

Ngay lập tức, một đám người nhanh chóng vâng lời rồi lui ra, để lại một ánh mắt tiêu điều, hiu hắt cùng cực trong đêm tối... Hắn nhả từng vòng khói từ điếu thuốc đang hút dở, rồi khẽ cười khanh khách và đắc chí: "Tao không nghĩ là mày sẽ thắng nổi đâu, cái thứ con rơi bẩn thỉu."

KookMin - Bố ChồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ