Chương 3: Ngẩn ngơ
"Thì ra còn rất là tự tin và tự luyến."
--------------------------
Meen chống nạnh thở hắt ra một hơi, nhìn chằm chằm những gương mặt vô số tội.
"Khuya khoắt rồi!! Dẹp mấy cặp mắt tò mò tọc mạch của mấy anh về hộ em cái!!!!"
Plan ngồi chồm hổm đứng lên phủi quần, "Ai biết gì đâu, thằng Mean rủ tao ra chứ tao có biết mẹ gì đâu làm thấy ghê hà!!"
Nói rồi Plan ngoảnh mông ôm cánh tay Mean đi về, "Người ta bảo đi về kìa, làm phiền người ta đó có biết chưa."
Jump, thanh niên nhiều chuyện khác đứng lên phủi mông cười hì hì:
"Anh Meen này, nhìn gì thấy ghê hà, thôi không làm phiền nữa nha, bái bai anh ~~"
Meen hừ hừ trong miệng rồi đóng cửa lại đi vào nhà, nhìn lại Est đứng một bên thì vỗ vai cậu:
"Chỗ này nó hơi...thì vậy đó, cơ mà ai cũng vui vẻ thân thiện cả, cậu đừng hoảng quá. Sẽ quen nhanh thôi."
Nhìn vào cặp mắt kia, đây chắc chắn là đứa nhỏ bé bỏng thôi mà.
Est gãi đầu sau gáy, cười nhẹ:
"Không sao, đúng là hơi hoảng thật nhưng mà nhìn mọi người rất thân thiết."
"Đúng vậy, cho nên cậu đừng sợ gì hết, hàng xóm rất "đáng yêu" nha."
.
Nhìn ra bên ngoài, trời đã tối âm u chỉ còn đèn đường hắt hiu cùng ánh trắng tĩnh lặng.
Est lại trở mình thêm một cái đôi mắt chớp chớp nhìn lên trần nhà.
Khó ngủ quá...
Cậu ngồi bật dậy, mỗi lần khó ngủ đều đói bụng.
Cái chân định xỏ dép của Est dừng lại...
Mình đang đi thuê phòng, à hay nói đúng hơn là thuê tầng lầu, đi loanh quanh trong nhà người ta như thế có được không nhỉ? Tuy là Meen có bảo cậu thoải mái đi đi lại lại, nhưng cậu cũng rất ngại, lần đầu đến đây cơ mà.
Nhưng cơn đói trong bụng không ngừng hô hào biểu tình, âm thanh xấu hổ cứ vang lên không ngừng.
Rốt cuộc tình cảm đè bẹp lí trí, Est lết thân đi xuống nhà bếp.
Mong là chủ nhà đã ngon giấc rồi.
Vì còn ngại nơi lạ mà cậu còn đem theo cả mì gói, thế thì chỉ làm phiền cái nồi với cái bếp thôi.
Est rón rén đi xuống cầu thang, bên dưới tối mịt nhưng cũng may cậu còn nhớ nhà bếp ở chỗ nào.
Cậu lần mò bật công tắt đèn, ngẩng mặt lên thì giật mình:
"Ah!"
"Á!!"
Meen ôm ngực ánh mắt lay động, trong miệng còn đang vươn cọng mì.
"Cậu!!...cậu làm gì mà đứng đó thế? Tôi yếu tim lắm đấy."
Est cũng bị dọa lùi lại, nhìn thân hình cao to tim xém chút treo ngược cành.
BẠN ĐANG ĐỌC
[MeenEst] Tình Đầu Cách Một Tầng Lầu
FanfictionTên truyện: Tình đầu cách một tầng lầu Tác giả: Keity Hạ Vì quá u mê chữ ê kéo dài, mà tôi mặc kệ deadline đang dí tụt quần vẫn đào hố mới 🙂