Chương 1: Ở trọ

1.4K 79 3
                                    

Chương 1:

"Không biết nữa, tự nhiên tôi nhìn cậu là thấy có thiện cảm liền luôn."

-------------------

Ngồi trên hàng ghế trong tàu điện ngầm, Est mệt mỏi há miệng ngáp một cái to.

Việc phải xách dép đi tới một nơi lạ để ở thật sự không hề vui chút nào.

Cơ mà phận sinh viên học đại học nhưng đam mê tự lập thì chỉ có nhiêu đây thôi.

"Tôi đứng chỗ này nếu có đụng cho tôi xin lỗi trước nha."

Từ trên đỉnh đầu của sinh viên Est có một giọng nói hòa nhã vang lên, cậu ngước mắt nhìn thì vừa hay người đấy cũng đang cúi đầu nhìn cậu nở một nụ cười tươi rói.

Trong phút chốc, Est như bị đứng hình.

Người này đứng ngay chỗ cậu ngồi một tay vịnh lấy cột, tay còn lại giữ một xấp giấy dày cộm, điều đầu tiên hiện lên trong đầu cậu đó là da rất trắng hơn nữa trên người vận áo sơ mi trắng kẻ sọc xanh nhạt bên dưới là quần bò đen bao quanh lấy đôi chân dài thẳng tắp, nhìn rất có khí chất thư sinh lịch thiệp.

Ngũ quan trên gương mặt lại hài hòa, đẹp như một bức tranh vẽ, khoảng cách từ mắt mũi miệng cũng rất hoàn mỹ cộng thêm dáng người cao ráo cùng bờ vai rộng đã thu hút không ít người bên trong tàu.

Est thậm chí nghe rõ tiếng xì xào hâm mộ của mấy chị gái luôn.

"À không..không sao."

Est xua tay rồi cắm mặt vào điện thoại.

Nhìn người ta lâu thế, chắc người ta không để ý đâu.

Lát sau trên tàu lại có thêm người vào, không khí và chỗ đứng bắt đầu hạn hẹp lại.

Est hít hít mũi mấy cái.

Toàn là mùi người!!

Xung quanh chỗ dần chật chội hơn, bắt đầu có những pha xiêu vẹo.

"Ui!!"

Est trợn to mắt nhanh chóng đưa tay ra đỡ theo bản năng, người ở trên nhanh chóng ngã xuống hai tay vịnh lấy lưng ghế sau lưng cậu làm những tờ giấy rơi xuống.

Hắn nhìn cậu cười trừ, "Xin lỗi nha, tôi không cố ý đâu."

Yết hầu Est lay động, hai bên man tai nổi lên vệt đỏ mờ nhạt.

Cái kiểu tư thế trong tình huống gì đây?

Hai người giữ im như thế này cho đến khi tàu dừng ở trạm và có thêm vài người ra bớt.

Không khí xấu hổ lúc này mới giảm bớt.

Est lật đật xếp lại giấy bị rớt trên đùi cậu đưa cho hắn, song vô tình nhìn thấy tiêu đề khá bắt mắt.

"CHO THUÊ NHÀ!!"

Est nhìn không chớp mắt, cũng không quan tâm đây là trùng hợp cái đách gì.

Tàu điện ngầm dừng xuống ở trạm, thấy anh trai áo sơ mi kia xuống dưới thì cậu co chân chạy theo vừa chạy vừa gọi:

[MeenEst] Tình Đầu Cách Một Tầng LầuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ