hùi trước (tầm 3 năm rồi nhỉ??) mình vô tình tìm đc nhật ký của một bạn (kiểu là bạn ý up trên wattpad ý, mà mình vô tình tìm ra), kiểu...cũng hơi khó nói tại vì bạn ý kể về hoàn cảnh mà thương lắm luôn. bạn ý cũng nhiều lần định 44 nữa. đọc từng trang nhật ký của bạn ý lại làm t khóc nấc lên vì thương và xót . t không giỏi khuyên mn đâu, nhưng mà t luôn dành ra vài dòng để chia sẻ và thấu hiểu câu chuyện của bạn ý. sau này thì bạn ý cũng tốt hơn rồi. lâu lâu t có mò lại để nhắn tin hỏi thăm xem bạn ý ra sao rùi. còn nữa, cũng là trường hợp vậy nhưng mà là một bạn khác. mấy bạn ý ai cũng thương hết trơn á huhu. lời nói của mình tuy có thể không có trọng lượng gì, nhưng nhiều lúc nó lại là thứ cứu vớt, là điểm tựa, là niềm tin của rất nhiều người đó ạ. cho nên là đừng tiếc lời khen ngợi bất kỳ ai nhé. ai cũng xứng đáng được yêu thương và trân trọng. chúc cho mỗi ngày của chúng ta trôi qua đều là hạnh phúc