Phần 6: Mối quan hệ ép buộc

55 9 0
                                    

"THÂN BĂNG! THÂN THANH! THÂN NGỌC! THÂN KHIẾT! Bốn đứa MAU RA ĐÂY CHO TA!!!"

Người đứng đầu Thân gia - ba của bốn chị em sinh tư nhà họ Thân kia vừa mở cửa xe liền tức giận rống lên, tiếng giày da nện xuống đất mỗi lúc một nhanh. Cả căn nhà nhất thời vì uy quyền của ông mà im lặng. Thân phu nhân đi bên cạnh cũng không khác là bao, mặt hằm hằm tức giận, nhưng chỉ có thể để chồng mình gọi bốn đứa con ngỗ nghịch xuống.

Bốn chị em 'Băng Thanh Ngọc Khiết' bốn người một tầng đồng loạt mở cửa, sau đó chỉ biết đứng nhìn ba mẹ họ, rồi lại nhìn nhau, cuối cùng đành chấp nhận thỏa hiệp mà đi xuống.

Chưa kịp chờ bốn đứa trẻ ngồi xuống, ông Thân lại kích động đứng dậy, mang cả bộ ấm cổ vứt xuống sàn nhà.

"Xoảnggggg!"

"Các ngươi...! CÁC NGƯƠI ĐƯỢC! ĐƯỢC LẮM!!! RA ĐÂY!! NÓI CHO TA BIẾT TẠI SAO LẠI LÀM RA CÁI CHUYỆN MẤT THỂ DIỆN VẬY HẢ?!"

"B...ba à...c...con" - Thân Ngọc và Thân Khiết sợ hãi đến mức lắp bắp.

"CON CON CÁI GÌ!!! ĐỨNG THẲNG NGƯỜI, ĂN NÓI ĐÀNG HOÀNG!!!" - Thân Bình tức giận nhìn đứa hai con gái không ra thể thống gì kia, trong lòng thầm trách mắng bản thân dạy con chưa dạy tận gốc.

Hai người chị lớn thấy hai đứa em gái sợ hãi như vậy, liền bình tĩnh đứng lên phía trước, mang hai em gái đứng sau lưng, trực tiếp đối diện với cặp mắt nảy lửa của cha mẹ.

"Ba, ba còn trách mắng bọn con cái gì?! Em gái con, con gái ba! Bị người ta dạy đời, bị người ta đánh cho tay bó bột!! Nợ máu phải trả bằng máu, cô ta làm em con ra nông nỗi này, con trả lại cô ta cũng là chuyện thường thôi mà!!!" - Thân Thanh nói

"Chuyện thường?! Chuyện thường sao?! Con có biết là bốn đứa con làm mất thể diện cả Thân gia nhà ta rồi không?!"

"..."

"Con còn không biết Đại học Bắc Kinh là nơi nào?! Còn không biết chủ nhiệm trường con là ai sao?!"

"Chủ nhiệm Dụ thì có liên quan gì đến nhà chúng ta?!" - Thân Khiết gân cổ lên.

Thân Bình cười khẩy một cái, lưng dựa vào ghế sô pha, tay đưa lên xoa xoa huyệt thái dương, lắc đầu bất lực.

"Người các con gây chuyện, các con biết là ai không?"

"Con nhãi ranh đó...biết làm gì?!"

"Thế có biết con gái của Dụ gia không?"

"Con gái của Dụ gia?!"

"...."

"Chẳng lẽ..."

Thân Bình thở dài, gật đầu.

"Phải! Người các con vừa đánh cho nằm viện chính là Dụ nhị tiểu thư đấy!!! Biết chưa hả lũ nghịch tử?!!!!"

"C...cái...gì?" - Bốn chị em họ Thân nghe đến đây liền méo mặt, miệng lắp bắp nói không thành câu, nhất thời không thể tin được mình vừa làm ra loại chuyện gì.

Làm sao?...làm sao mà họ lại có thể không biết đấy là con gái của Dụ gia - Dòng tộc đứng thứ ba Trung Quốc đại lục?

"Ba à...tụi con...tụi con k...không biết...không biết gì hết...tụi con thề...c..."

"CÂM MỒM!!!!" - Tiếng của Thân phu nhân bấy giờ mới vang lên, giọng bà đanh lại, tay đập xuống bàn lấy rầm một cái, một tay khác đưa lên chỉ thẳng vào mặt Thân Ngọc và Thân Khiết .

"Ta...chính là dạy dỗ con không đàng hoàng tử tế, năm lần bảy lượt con trêu đùa bình phẩm trà đạp sinh viên trong trường quá trớn ta cũng nhắm mắt cho qua, nhưng..! Hôm nay con đã vượt quá giới hạn của ta, lại còn làm cho nhà chúng ta sắp mất đi một món làm ăn lớn!!! Chọc ai không chọc!! Lại chọc đúng Dụ gia!!!"

Bốn chị em họ đứng đờ người, nghệch mặt ra nghe mẹ mắng, không thể cãi một câu nào.

|Độc Gia Đới Ngôn| Shortfic - Đếm Ngược (Cover)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ