15, Ngọt ngào

1.5K 99 28
                                    

Hi các bạn, sau một thời gian dài ngồi lười, Mys đã trở lại rồi đây ;v; Và Mys sẽ còn lười tiếp đến tận hết hè luôn á =))) Hồi này Mys bị u mê Kimetsu no Yaiba nên cũng có hơi bỏ bê couple Kaishi iu dấu ;^; Chả hiểu sao đọc xong bất kì Manga nào, Mys cũng bị ume mấy cp non-cannon ạ, như trong KnY này, Mys có thích ZenNezu đâu, toàn iu SabiNezu, GiyuuNezu và SaneNezu á ÒvÓ Nhưng được cái thì Mys không bị Notp couple mạnh như trong DC :) Bây giờ mới nhận ra đào hố thì dễ mà sao lấp hố khó quá trời =(( Nhưng vì các bạn độc giả nên phải cố gắng thôi. Giờ Mys lại đào cả hố SabiNezu nữa, cho những bạn nào ship trong thầm lặng mà đau khổ vì thiếu hint và thiếu fic như Mys .3. 

Không lải nhải nữa, chúc các bạn đọc vui vẻ, chúc năm mới các bạn đều an khang thịnh vượng. Đây coi như là quà mừng năm mới sớm mà Mys dành cho các bạn <3 (dù có lẽ chả còn ai mong nữa ;-;)

Mys

~~~~~~~~~~~~~~

-Hai đứa làm gì mà lâu vậy? – Bác Hikaru hơi nhăn mũi lại tỏ ý không vui lắm, nhưng Kaito quá quen với bác nên hiểu rõ chẳng có gì phải ngại. Anh nhe răng cười một cái vẻ tinh nghịch, tỏ ý xin lỗi, chỉ chừng đó là bác Hikaru đã vui vẻ trở lại, tiếp tục dẫn đường.

Tuy vậy, lần này Kaito cầm tay Shiho kéo lại gần rồi thản nhiên choàng tay qua vai cô gái, như có ý chiếm hữu. Anh nhận thức được rất rõ những ánh nhìn thèm muốn của bọn trai trẻ đi ngang qua hai người. Tự đáy lòng, không hiểu vì sao, hoặc anh biết nhưng vẫn cố gắng che giấu lí do, anh ghét những ánh nhìn đó.

-Ê... - Shiho nhíu nhẹ một bên mày, cố đẩy tay anh ra, nhưng vô ích. Kaito siết cô gái chặt hơn, đầu bất giác cúi nhẹ xuống. Mũi anh vô tình vùi vào mái tóc nâu đỏ mềm mại, hương anh đào nhè nhẹ thoang thoảng vờn quanh, khiến trong người anh có chút gì đó say đắm lâng lâng, như vừa nốc hẳn một vò rượu anh đào lâu năm hảo hạng.

Shiho rùng nhẹ người khi hơi thở nóng bỏng của anh phả đều lùa nhẹ vài sợi tóc trên gáy, nhưng cô không phản đối. Trong người cô có gì đó trào dâng, một cảm giác mà hình như lâu lắm rồi cô đã không còn. Cảm giác gì đó, rất dễ chịu, thoải mái, nhưng cô chỉ dám tận hưởng nó một cách e dè, sợ sệt. Khuôn mặt cô như nóng bừng lên. Ngượng ngập, Shiho cúi đầu xuống, cố che đi cái biểu cảm rất chi là con gái ấy. Cô đã thay đổi rồi, thay đổi nhiều thật đấy, mà lại chỉ vì cái tên mặt dày đã ném hết liêm sỉ vào sọt rác đang đi ngay bên cạnh, cái tên mà cô dám thề gặp mặt nhau chưa tới 24 giờ đồng hồ.

Đáng ghét!

-Tới rồi! – Sau một khoảng lặng dài chỉ có tiếng bước chân, bác Hikaru đứng lại trước cửa một căn nhà ấm cúng, vui vẻ nói – Yuri-san, anh về rồi đây, có đem theo những vị khách vô cùng đặc biệt nhé.

Từ trong nhà, bác gái chạy ra. Bác là một người phụ nữ nhỏ nhắn, khuôn mặt hãy còn giữ nhiều nét đẹp tuổi xuân đầy năng động phúc hậu, đó chính là bác Yuri, vợ bác Hikaru. Đôi mắt hiền hậu của bác hơi mở lớn ngạc nhiên khi nhìn thấy Kaito và Shiho.

-Anh Hikaru, đây là....

-Hì hì – Bác Hikaru cười tít mắt – Một chút không khí tươi trẻ cho năm mới đấy, em thấy sao?

Hạnh phúc của tôi (Kaishi)(fanfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ