Cơn sững sờ qua nhanh. Shiho hùng hổ tiến lại gần hắn. Hừ, cô vốn là người có thù thì phải trả. Chỉ vì hắn mà cô phải chịu đau đớn tới hai lần, quyết không tha thứ! Đến đúng lúc lắm!
Nhưng...khoan đã. Có gì đó không ổn, sao thế này? Vai phải của hắn nhuộm một màu đỏ thẫm. Khuôn mặt vẫn nở nụ cười ngạo nghễ đó, nhưng ngày càng tái đi trong ánh đèn vàng nhạt phát ra từ trong nhà. Hắn...không sao chứ?
Cơ thể hắn bắt đầu lảo đảo không vững, chuệch choạc vài bước cố chống đỡ rồi đổ ập xuống. Shiho không còn suy nghĩ nhiều, vội lao đến đỡ không cho hắn ngã. Kid thả toàn bộ sức nặng của người xuống bờ vai thon gầy nọ, khiến cô cũng phải loạng choạng giữ thăng bằng. Hên là cô đã uống thuốc giải, nếu không chắc cũng chẳng đỡ nổi hắn.
-Anh còn đi được không?
Kid hơi nhướn mày nhìn cô, gật nhẹ đầu. Shiho vội dìu hắn tới căn phòng của cô dưới tầng hai, là căn phòng gần sân thượng nhất. Nhẹ nhàng, cô đỡ hắn ngồi tựa vào thành giường rồi chạy xuống nhà lấy hộp sơ cứu vừa cất. May cho hắn thật đấy, cô cũng vừa lôi ra sử dụng xong.
Shiho thận trọng cởi áo vest của hắn ra xem xét. Ngoài bên bả vai phải ra thì hắn không bị thương ở đâu nữa cả. Khuôn mặt tái đi, hơi mất ý thức hoàn toàn là do bị mất máu đột ngột, không có gì quá nghiêm trọng. Nhìn vết thương thì có vẻ do bị đạn sượt qua. Chà, sự nghiệp đạo trích cũng lắm chông gai nhỉ.
Cô khéo léo dùng một miếng vải sạch đắp nhẹ lên bả vai, khẽ nhấn chặt. Kid nhăn mặt, theo phản xạ vội đưa tay còn lại cầm lấy bàn tay trắng và đẹp của cô, có ý ngăn lại. Shiho khẽ bật cười buông lời trêu trọc:
-Gì kia? Anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn hành xử như trẻ con vậy hả? Anh có đúng là Kaito Kid không vậy?
Kid đành bỏ tay cô ra, mặt càng méo mó tệ. Bị mĩ nhân đánh giá thấp chẳng vui chút nào. Poker face của hắn hoàn toàn biến mất, thay vào đó là bộ dạng phồng má chu mỏ lên, đôi mắt híp lại liếc nhìn thiếu nữ xinh đẹp đang rửa sạch vết thương cho hắn. Xem nào...Khuôn mặt thanh tú, đường nét sắc sảo của dòng máu lai, đôi mắt xanh lục ngọc lấp lánh, bờ mi dài cong vút, đôi môi hồng đào căng mọng, làn da trắng muốt,... Đúng là mĩ nhân hiếm thấy a.
Khoan khoan, trông cô gái này...quen quá! Bất giác hắn đưa tay dụi lại mắt, lắc lắc lại cái đầu cho tỉnh, đôi mắt mở to nhìn người trước mặt. Vừa nãy, do bị thương nên đầu óc hắn mờ mịt, chỉ có duy nhất suy nghĩ là phải bay ra khỏi cái nơi sặc mùi cảnh sát đó, sao lại vô thức dừng chân ở căn nhà này nhỉ? Nếu không nhầm thì chính là nơi ở của một cô nhóc lớp Một đặc biệt có bộ tóc nâu đỏ đó, lần trước bay đi chơi hắn vô tình thấy được, vì tò mò nên xuống làm quen. Vì sao đặc biệt thì chỉ hắn mới biết.
Còn hiện giờ, trước mặt hắn, cũng là gương mặt ấy, mái tóc ấy, nhưng không phải trẻ con mà đã trở thành thiếu nữ, với đôi bàn tay khéo léo, dáng người mảnh mai và rất ư...gợi cảm trong chiếc váy len đỏ bó sát người.
Hắn hơi nhếch nhẹ môi lên, khuôn mặt trở lại vẻ lạnh lùng "chính hãng" của siêu trộm. Hắn...vừa phát hiện được một thứ rất quý... Đôi mắt xanh biếc liên tục dán chặt vào cô gái trước mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạnh phúc của tôi (Kaishi)(fanfic)
FanfictionFan Kaiao và Shinran đừng vào đọc nha, ném đá tui không chịu à Disclaimer: Nhân vật thuộc về bác Ao, nhưng cuộc đời họ nằm hết trong tay tui. Summary: Khi Tổ chức Áo Đen đã nằm gọn trong tù, Shiho đã chế được thuốc giải cho APTX, việc Shinichi bị te...