Ánh nắng nhẹ nhàng lọt qua khung cửa sổ, rọi vào một đôi nam thanh nữ tú đang ôm nhau ngủ.(E hèm, không nghĩ bậy nha)
Shiho hơi nhíu mày lại khó chịu khi bị ánh nắng chiếu thẳng vào mặt. Hấp háy mắt vài lần cho quen, cô mới từ từ mở mắt ra nhìn. Đập vào trước mặt cô là bộ ngực rộng và rắn chắc của ai đó, một mùi nam tính khá dễ chịu nhè nhẹ xộc vào mũi cô. Hình như cô đang nằm trong lòng một người đàn ông. Mà khoan... lòng một người đàn ông?
Ý nghĩ như một dòng điện xẹt qua não làm Shiho giật bắn mình lên, tỉnh cả ngủ. Kí ức từ tối hôm qua ùa về tràn ngập tâm trí cô. Nếu trí nhớ cô đúng thì.....
Lập tức cô ngước mặt lên. Quả nhiên là hắn, tên thám tử trời đánh. Hừ, Shinichi, lần này thì cậu chết với tôi.
Cô bèn trở mình ngồi dậy, nhưng Shinichi ôm cô quá chặt, thậm chí cô còn không xoay chuyển được người. Thở dài một hơi, cô bèn quẫy thật mạnh.
-Kudo-kun, cậu dậy ngay cho tớ! Kudo! Kudo Shinichi! Nghe không đó...? Đồ thám tử biến thái.
-Gọi tớ là cái gì đó?
Shinichi khẽ hé mắt ra nhìn cô gái đang đỏ bừng mặt vì cả tức giận lẫn xấu hổ trong lòng anh.
Shiho nhướng mày cao ngạo bĩu môi:
-Đồ biến thái.
-Tớ không thích cậu nói dối nên tớ sẽ biến câu nói của cậu thành sự thật. Với cả tớ đang buồn ngủ lắm, hôm nay là thứ bảy, để tớ ngủ thêm chút nữa. - Shinichi thản nhiên đáp và tiếp tục...ôm chặt lấy cô ngủ tiếp.
-Cậu biết cậu đang làm cái quỷ gì không?
-Trở nên biến thái như cậu nói.
Shiho bặm môi tức giận. Hôm nay hắn bị làm sao vậy? Hôm qua phải vắt kiệt óc ra đấu trí với Kid nên bây giờ bị chập mạch à?
-Bỏ ra ngay Kudo
-Không bỏ.
-Thả tớ ra đi, nếu không tớ sẽ.......
-Sẽ làm gì?
Shiho cắn chặt môi hơn nữa nhìn cái khuôn mặt đáng ghét đang nhơn nhơn trên đầu cô.
-Tôi sẽ giết cậu đấy Kudo!!
-Làm như bây giờ tớ thả cậu ra thì cậu sẽ để yên cho tớ ấy! -Shinichi ngoan cố đáp. Không hiểu sao hiện giờ anh lại có bộ gan đủ to để nói vậy. Nhưng mà thôi, đã phi lao thì phải chạy theo, đằng nào thì cũng chỉ có một kết quả cuối cùng là chết. Thà cứ tận hưởng niềm hạnh phúc được ôm mĩ nhân trong tay đã, rồi chết cũng thỏa.
Shiho cứng họng nhìn chằm chằm vào tên thám tử trước mặt. Chết tiệt, hắn mắc cái chứng bệnh gì vậy? Mà tức ở chỗ cô không làm gì Shinichi được. Anh ôm cô quá chặt. Vả lại dù cho có ánh mắt sát thương thế nào đi nữa, cô cũng chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm không biết võ, không địch lại nổi sức trưởng thành trai tráng của anh. Đúng là hết cách. Thôi thì..... đành ôn nhu một tí vậy.
-Cậu ngủ thì ngủ, nhưng thả tớ ra đi. Tớ không làm gì cậu đâu.
-Không thả, cậu bảo tớ biến thái còn gì, tớ đang cố hết sức để như lời cậu nói đây.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạnh phúc của tôi (Kaishi)(fanfic)
FanfictionFan Kaiao và Shinran đừng vào đọc nha, ném đá tui không chịu à Disclaimer: Nhân vật thuộc về bác Ao, nhưng cuộc đời họ nằm hết trong tay tui. Summary: Khi Tổ chức Áo Đen đã nằm gọn trong tù, Shiho đã chế được thuốc giải cho APTX, việc Shinichi bị te...