Đã mười một giờ đêm, người qua lại trên đường phố vẫn rất tấp nập. Đèn lồng, rồi đèn điện từ các cửa hiệu bật sáng trưng, khiến con phố càng thêm vẻ đông vui, ấm áp. Trên góc vỉa hè nhỏ nọ có ba bóng người quen thuộc đang di chuyển theo dòng người đông đảo.
Trong khi Kaito và bác Hikaru vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ, đại khái về công việc làm ăn của bác và sự nghiệp mài đũng quần trên ghế nhà trường của anh, Shiho lại đi tụt một chút về phía đằng sau, trầm lặng quan sát mọi người, không phủ nhận trong lòng cũng có đôi phần thích thú. Cô chú ý đến một đám trẻ đang vây quanh bác bán bóng bay ở một góc đường, hò reo inh ỏi đầy thán phục mỗi lần đôi bàn tay chai sần nhưng điệu nghệ của bác thoăn thoắt vặn xoắn bóng thành hình những con thú nhỏ xinh đáng yêu. Đặc biệt, giữa những mái đầu đen mướt cứ háo hức ngẩng lên ấy, lấp ló một mái tóc màu vàng kim. Cô bé có bộ tóc khác lạ ấy chỉ dám rụt rè đứng ở trong góc, ngước đôi mắt thích thú nhìn lên những chùm bóng bay đủ màu. Cô không chen lấn ồn ào như những đứa khác, vì những lí do sâu xa.
-Này bé, em không thích bóng bay sao?
Shiho giật mình, chẳng biết từ lúc nào Kaito đã ở ngay đằng sau cô, hơi cúi người về phía cô bé tóc vàng kim than mật hỏi chuyện.
-Dạ có, em thích lắm-Cô bé bẽn lẽn nhìn lên anh thừa nhận.
-Vậy sao em không lên lấy bóng? Bác ấy phát miễn phí mà nhỉ.
Khuôn mặt cô bé ửng đỏ lên, đôi mắt to tròn khẽ rũ xuống buồn bã:
-Các bạn ấy... kì thị em-Sau một hồi ngập ngừng, cô lí nhí câu trả lời trong miệng.-Chỉ vì tóc em khác các bạn ấy...
Bờ môi hồng đào hơi nhếch lên khẽ nụ cười vu vơ, kí ức về cô bé tóc nâu đỏ đơn độc ngày nào lại thoáng qua trong đầu. Shiho tiến lại gần vỗ nhẹ vào tóc cô bé
-Chị thấy em còn đáng yêu hơn các bạn ấy rất nhiều đấy. Em biết không?
-Thật ạ?-Cô bé ngước đôi mắt long lanh lên nhìn thẳng vào mắt Shiho-Em đáng yêu thật không? Các bạn toàn bảo em xấu xí hoài.
-Thật đấy-Kaito vui vẻ tiếp lời-Em rất xinh xắn và dễ thương. Đây, có cái này...-Vừa nói, bàn tay anh vừa phẩy nhẹ vào không khí, vài chiếc lông vũ chẳng biết từ đâu phấp phới bay bay, một con chim bồ câu trắng muốt bất thình lình xuất hiện trong lòng bàn tay Kaito, chiếc mỏ nhỏ xinh ngậm đóa hồng đỏ thắm- ... dành cho quý cô đáng yêu của chúng ta đấy.
-Oaaaaaaaa.........-Cô bé mở to mắt ngạc nhiên nhìn con bồ câu- Kì quá, anh biết làm ảo thuật ạ?
-Tất nhiên rồi, ảo thuật gia đại tài tương lai mà-Kaito bật cười hỉnh chiếc mũi lên trời trong khi Shiho thở dài đứng nhìn một cách cam chịu.
-Anh này...-Cô bé rụt rè hỏi sau khi ngắm nhìn cẩn thận- Con bồ câu đó... là thật ạ?
-Đây – Kaito mỉm cười chìa con bồ câu về phía cô-Sống nhăn luôn nhé.
Khuôn mặt bừng lên rạng rỡ, cô bé thận trọng đón lấy con bồ câu, khẽ khàng vuốt ve bộ lông trắng muốt trong khi chú chim gù gù rúc nhẹ vào cánh tay cô bé vẻ thỏa mãn lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hạnh phúc của tôi (Kaishi)(fanfic)
FanfictionFan Kaiao và Shinran đừng vào đọc nha, ném đá tui không chịu à Disclaimer: Nhân vật thuộc về bác Ao, nhưng cuộc đời họ nằm hết trong tay tui. Summary: Khi Tổ chức Áo Đen đã nằm gọn trong tù, Shiho đã chế được thuốc giải cho APTX, việc Shinichi bị te...