Chương 307: Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm 18

2.5K 51 0
                                    

Huyên Huyên mở túi vật tư mà cô tìm được trước đó trên xe buýt. Lấy ra 4 gói mì ăn liền, và một hộp thịt hộp. Cô pha ra 4 bát thêm chút thịt hộp vào cho có vị.

Sau đó đưa cho từng người, Mộc Bá vẫn đang hưng phấn biểu diễn dị năng mà hắn có được. Lâm Y Y quấn lấy Mộc Bá không rời, liếc ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Mặc Phỉ.

Đẹp trai tài giỏi thì sao? Không phải cũng chỉ là người bình thường thôi sao. Thời mạt thế này, vẫn nên dựa vào nam nhân có sức mạnh. Lẫn thực lực, trong lòng Lâm Y Y nghĩ như vậy, liền bỏ qua Hạ Măc Phỉ.

Nhìn qua ánh mắt của Lâm Y Y, Huyên Huyên liền biết cô ta đang nghĩ cái gì. Trong tâm không khỏi cười mỉa mai.

“Mặc Phỉ, anh ăn liền đi cho nóng.” Huyên Huyên quay sang, đưa bát mì cho hắn.

“Hừ, sao lại ăn cái này. Chị Huyên Huyên, em bị dị ứng với mì ăn liền.” Lâm Y Y ghét bỏ đẩy xa bát mì.

Huyên Huyên thấy vậy liền đem bát mì của cô ta đổ lộn vào bát của mình, thản nhiên nói.

“Lâm Y Y, cô nghĩ bây giờ là thời bình sao? Có mì để ăn đã là may mắn rồi.”

“Nếu cô bị dị ứng, vậy để tôi ăn hộ cô. Tôi lại rất thích mì ăn liền.”

Nói xong Huyên Huyên san sẻ mì sang cho Hạ Mặc Phỉ. Lâm Y Y uất nghẹn không nói được gì, nhìn Mộc Bá với hai mắt rưng rưng.

Mộc Bá lẫn Mộc Cường mềm lòng, cho tay vào túi đưa cho Lâm Y Y thỏi chocolate.

“Y Y, em ăn cái này đi. Ban ngày tôi có tìm được.”

“Cảm ơn anh Mộc Bá.” Lâm Y Y cầm lấy thỏi chocolate, híp mắt cười ngọt ngào với hai anh em nhà họ mộc.

Hạ Mặc Phỉ nhíu mày, sao hắn không sớm nhìn ra độ ngu ngốc của hai anh em họ Mộc này. Còn cả Lâm Y Y kia, tính tình cũng thật vặn vẹo.

Ăn xong, ai nấy cũng về chỗ của mình. Bỗng nhiên Lâm Y Y hét lớn lên.

“Nước — Sao lại không có nước? Làm sao tắm đây?”

Huyên Huyên dửng dưng ôm Hạ Mặc Phỉ làm như không biết… Nhưng Lâm Y Y rốt cuộc không định buông bỏ, nhắm tới thùng nước mà ban ngày Huyên Huyên mới đổ đầy.

“Chị Huyên Huyên, chị có thể đưa thùng nước kia cho em tắm được hay không?”

” Không ” Huyên Huyên dứt khoát từ chối.

Thấy vậy Mộc Cường khó chịu lên tiếng chỉ trích Huyên Huyên.

“Huyên Huyên, cô cho Y Y một chút nước liền chết hay sao? Chỉ là nước thôi mà.”

Huyên Huyên quay đầu sang, trừng mắt với Mộc Cường. Cô gằn giọng nói lớn lên.

“Phải sẽ chết, không riêng gì tôi mà tất cả sẽ chết khát. Hiện tại đã mạt thế, nhà cung cấp nước còn hoạt động hay sao?”

“Nước còn sạch để cho Lâm Y Y tắm sao? Không tắm một ngày liền chết sao?”

“Tôi đã 3 ngày không tắm, chỉ để được chút nước này để uống. Mộc Bá, Mộc Cường hai người cũng sử dụng ít lại.”

Huyên Huyên không nể tình mà nói một hồi, cô lại tiếp tục nói không cho bất cứ ai xem vào.

“Muốn Lâm Y Y dùng nước này tắm cũng được, nhưng hai người đi đâu để tìm lại 50 kg nước sạch này để uống?”

Nghe tới đây, Mộc Bá khinh thường tiến lên. Hai tay cố gắng vác thùng nước lên cho Lâm Y Y tắm, còn không quên vỗ ngực.

“Tôi sẽ đi tìm về, chỗ nước này để Y Y tắm.”

Hạ Mặc Phỉ không nhịn được thái độ của họ, định lên tiếng phản bác thì Huyên Huyên đè tay hắn lại.

“Ồh, vậy cứ tự nhiên. Mong rằng anh tìm được nước sạch trước giờ khởi hành ngày mai.”

Lâm Y Y hậm hực, cắn răng đi lại giường ngủ. Huyên Huyên còn 3 ngày không tắm, thì cô ta có lí do gì để tắm. Hơn nữa nước không phải do cô ta để ra.

“Em không tắm nữa là được chứ gì, anh Mộc Bá đừng cãi nhau với chị Huyên Huyên.”

“Huyên Huyên, em ba ngày không tắm. Sao còn thơm tới vậy?” Hạ Mặc Phỉ nói nhỏ vào tai cô, tham lam hít hà mùi hương trên người của Huyên Huyên.

[REUP] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ