Chương 5:

225 30 0
                                    

Editor: Towf
Beta: Chang

Vài ngày sau, Thiệu Hi nhận được thù lao của Sầm Tích, một khoản không hề ít. Nhưng cô cũng không nhận hết, chỉ lấy một nửa, vốn dĩ đây cũng không phải là công lao của một mình cô, cô chỉ nhận được một phần, tuy nhiên cho dù chỉ nhận một phần thì cũng đủ cho cô tiêu một thời gian rồi.

Vì thế cô quyết định đi du lịch một mình, không gọi cho bất cứ ai. Từ trước đến nay Thiệu Hi luôn làm theo ý mình, cô tự lái xe đi tới thành phố Z, một thành phố đáng sống với phong cảnh đẹp và nhịp sống chậm rãi, thích hợp để giải sầu.

Trước khi tới cô không hề chuẩn bị kế hoạch gì trước, cô tùy tiện tìm tới một khu khách sạn gần chỗ phong cảnh đẹp, cô cũng không có yêu cầu gì đối với phòng ở, dù sao, cô cũng không ngủ.

Đi dạo cả một ngày, vào đêm, cô lại đi tới chợ đêm nổi danh ở nơi này. So với chợ đêm ở thành phố S thì đương nhiên quy mô sẽ nhỏ hơn và cũng chen chúc hơn một chút. Nhưng mà cô vẫn đi dạo rất vui vẻ, trong tay cầm vài xiên nướng, vừa ăn vừa đi dạo, tới khi chợ đêm kết thúc, cô mua không ít thứ, còn cảm thấy có chút chưa đã thèm.

Vì sao lại kết thúc sớm như vậy chứ?!

Ngày hôm sau cô đổi chỗ khác rồi tiếp tục đi dạo, tới mấy chỗ như phòng tranh, thư viện, buổi chiều thì ngồi ở công viên, tự mình ngây ngốc. Có một con chim sẻ bay tới, nó cũng không sợ người, liền ngừng ở bên cạnh cô nghỉ ngơi. Cô cảm thấy nó rất dễ gần, lấy nước dụ nó, dẫn nó tới ngồi trên đùi mình, một người một chim cứ như vậy mà hài hòa ở chung hơn một tiếng.

Mắt thấy mặt trời sắp xuống núi, Thiệu Hi mới kinh ngạc phát hiện chính mình chơi với một chú chim lâu như vậy, cô tự giễu: Mình thật đúng là đủ nhàm chán.

Vào đêm, cô tới một quán bar ở phố, tùy ý tìm một nơi nào nhìn thuận mắt. Cô đến không phải vì uống rượu cũng không phải vì để tìm vui, mà là bởi vì hơn nửa đêm không có chỗ nào khác để đi.

Hôm nay Thiệu Hi không trang điểm, chỉ đánh son đỏ, nhưng mà vẫn như cũ, có không ít người thấy cô ở một mình liền đến gần. Từ trước tới nay cô cũng không kháng cự chuyện này, dù sao cũng nhàm chán, cô cũng có quyền tìm người khác để nói chuyện phiếm, thêm nữa là cô đã luyện được chiêu ngàn ly không say, cũng sẽ không để bị người ta chiếm tiện nghi.

Nhưng hôm nay, cô lại từ chối mấy người tìm đến.

Trong đầu không tự giác hiện ra một màn ở trong quán bar huyền bí trên chiếc du thuyền đó, ánh đèn chiếu xuống dưới sườn mặt Phó Đình Sinh, anh nhíu mày lại cùng với ngón tay vuốt ve miệng ly.

Hiện tại và ký ức đan xen, cô nhìn những người đàn ông đần độn này lại cảm thấy chả có hứng thú.

"......" Dựa vào cái gì chứ?

Trong lòng Thiệu Hi đột nhiên sinh ra chút không cân bằng, chắc đối phương đã sớm đem cô vứt ra ngoài não rồi, mà cô lại vẫn còn nhớ thương, lúc trước nếu Phó Đình Sinh không biểu hiện ân cần và hơi chủ động một chút, thì chắc chắn bây giờ cô sẽ không tới mức như vậy.

[ ON-GOING ] Sinh Sinh Tương HiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ