Chap 6

152 14 4
                                    

Người thanh niên định rút tay lại nhưng người kia mạnh hơn vẫn giữ như vậy , mà hình như là không muốn buông ra .
- Anh là ai tại sao lại xen vào chuyện của tôi ?
Người kia buông tay hắn ra , không ngần ngại nói tên cho hắn biết :
- Tôi họ Vương tên Tuấn Dũng , thấy chuyện bất bình nên tới giúp . Bây giờ anh bạn có thể bỏ qua cho cậu ta không ?
- Không được , lúc nảy cậu ta đã đánh vào mặt tôi . Tôi không thể bỏ qua như vậy được ...à hay là anh cũng giống như tôi , cũng thích chơi đùa cậu ta ...
Tuấn Dũng giận đến đỏ cả mặt , không nương tay vun nấm đấm mạnh vào mặt hắn , làm cho hắn ngã nhào vào hai người bạn kia .
- Anh ăn nói cho cẩn thận vào , không được xúc phạm Minh Minh , bằng không đừng trách tôi .
Cả ba chật vật đứng lên , cái tên bị anh đánh phẩn nộ định lao tới đánh Tuấn Dũng nhưng hai người bạn kia đã ngăn lại , hắn tức giận quát .
- Hai cậu đừng xen vô chuyện này , để mình dạy cho hắn một bài học .
Tuấn Dũng cũng đâu vừa đã thủ thế chờ xem phản ứng của hắn , Minh Minh thấy vậy nên ngăn anh lại .
- Tuấn Dũng anh đừng vì tôi mà đánh nhau , không đáng đâu .
Tuấn Dũng ôn nhu nhìn Minh Minh , nhìn nét mặt của cậu , anh thấy được được sự lo lắng của đối phương dành cho mình .
- Em yên tâm tôi sẽ không sao , tôi sẽ không để cho hắn đụng vào em .
- Tuấn Dũng , Minh Minh đã xảy ra chuyện gì ?
Lâm Huy và Ân Kì chạy đến lo lắng hỏi . Minh Minh kể lại sự việc cho cả hai nghe , Lâm Huy đứng ra giải quyết vấn đề .
- Chào anh , tôi là chủ ở đây , hai người này là bạn của tôi . Tôi nghĩ chuyện này không cần phải làm lớn làm gì . Tôi thay mặt hai người họ xin lỗi anh ... hay là như vầy , tiền rượu của các anh đêm nay tôi sẽ không tính , anh nghĩ thế nào ?
Tuấn Dũng :
- Lâm Huy , mình và Minh Minh đâu có lỗi , cậu không cần phải làm vậy .
Lâm Huy giơ tay ra hiệu cho anh ý bảo anh không cần đôi co với hạn người này .
Người thanh niên kiêu ngạo nói :
- Nếu như không bỏ qua thì sao ?
Lâm Huy mặt không cảm xúc quăng ra cho hắn một câu .
- Vậy thì chắc tôi phải nhờ đến cảnh sát mới giải quyết được rồi .
Nói xong Lâm Huy lấy điện thoại ra định gọi nhưng một trong hai người bạn hắn đã ngăn lại .
Người kia nhỏ giọng nói :
- Ấy từ từ đã , tụi tui không muốn có thêm rắc rối đâu . Hay là mọi chuyện kết thúc tại đây đi , tôi nghĩ như vậy sẽ tốt hơn .
Người thanh niên nhìn bạn mình nói :
- A Đại cậu bị gì vậy , tại sao lại bỏ qua dễ dàng như vậy chứ ?
Người bạn còn lại kề sát tai hắn nói gì đó rồi cả hai cùng nhìn nhau gật đầu , hắn đột nhiên thuận theo ý A Đại .
- Thôi được hôm nay tạm thời như vậy đi nhưng mà ....
Hắn nhìn qua anh và cậu nói tiếp :
- Đừng để tôi gặp lại hai người , bằng không đừng trách tôi .
Nói xong cả ba cùng nhau rời khỏi quán , Lâm Huy nhìn Tuấn Dũng và Minh Minh lo lắng hỏi :
- Cậu và Minh Minh có sao không?
Tuấn Dũng :
- Tụi mình không sao .
Minh Minh cúi đầu trước Lâm Huy :
- Lâm Huy em xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho anh .
Lâm Huy ân cần nói :
- Minh Minh em ngước mặt lên nhìn anh . Em không có lỗi , tại họ không biết điều xúc phạm đến em . Anh mới phải xin lỗi em vì đã để em gặp phải những chuyện này . Chắc lúc nảy em sợ lắm phải không ?
Minh Minh :
-  Dạ em không sao , cảm ơn anh .
- Minh Minh em ra ngoài nói chuyện với tôi một chút .
Tuấn Dũng không kìm được cảm xúc nắm tay kéo Minh Minh một mạch đi ra ngoài .
Minh Minh bị người ta lôi đi như vậy , tâm trạng cực kì không vui .
- Tuấn Dũng anh bỏ tay tôi ra , anh muốn đưa tôi đi đâu ?
Tuấn Dũng vẫn không dừng lại .
- Đi đi rồi biết .
Tìm một chỗ vắng người , anh buông tay cậu ra , nhìn khắp người cậu , hỏi như ra lệnh .
- Thân thể có chỗ nào không ổn không ? Hắn ta có làm gì em không ? Sao áo em bị bẩn vậy , nói đi rốt cuộc lúc nảy xảy ra chuyện gì ?
Tuấn Dũng không hiểu cảm giác của anh bây giờ là gì nữa . Người con trai trước mặt này có quan hệ gì với anh đâu , tại sao lại thấy lo lắng cho người ta như vậy ? Thấy người ta bị bắt nạt thì anh lại muốn bảo vệ .
Cậu xoa xoa cổ tay của mình rồi nhìn anh nói .
- Tôi chưa bị người ta làm gì thì đã bị anh làm rồi đó . Sao anh cứ thích dùng bạo lực với người khác vậy ?
Tuấn Dũng :
- Em đừng lãng tránh câu hỏi của tôi .
Minh Minh cảm thấy người trước mặt thật là phiền , không muốn vòng vo thêm một chút nào .
- Lúc nảy hắn ép tôi uống rượu , tôi không chịu nên mới như vậy nhưng mà tôi bị sao thì liên quan gì đến anh , giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ gì . Tôi đã trả lời anh xong rồi bây giờ tôi đi được chưa ?
Tuấn Dũng :
- Em định đi đâu ?
Minh Minh :
- Đồ bẩn hết rồi , tôi đi thay đồ chứ đi đâu .
Không biết người kia nghĩ gì , Minh Minh xoay người đi vào trong thay đồ rồi làm tiếp công việc còn dang dở .
Tuấn Dũng cũng trở lại chỗ ngồi của mình ...
....

[PerthSaint]  Hạnh Phúc Của Anh !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ