Chap 10

146 15 10
                                    

Anh ra nơi mẹ cậu ngồi bán , không thấy cậu đâu , hỏi ra mới biết cậu đã qua nhà Khánh Vũ chơi .
Tuấn Dũng thấy buồn định ra về nhưng thấy mẹ cậu đang rất bận rộn , về cũng không nỡ nên anh ở lại phụ với bà , nhờ vậy mà anh có thể hiểu thêm về gia đình cậu .
Sau khi phụ mẹ cậu làm cơm trưa xong , anh chào mẹ cậu ra về nhưng bà Lan Chi có ý giữ anh lại .
- Tuấn Dũng chờ đã , đợi Minh Minh về rồi con cùng dùng cơm với mẹ con bác luôn . Sáng giờ con giúp bác nhiều rồi , không thể cứ thế mà về được .
Tuấn Dũng nghĩ đến ai kia không thích mình ở đây nên từ chối nhã ý của bà Lan Chi .
- Dạ không được đâu bác , Minh Minh về thấy con thì em ấy sẽ không vui . Con không muốn làm em ấy buồn , con nghĩ con nên về bác à .
Bà Lan Chi :
- Sao lại như vậy , giữa con và Minh Minh có chuyện gì sao ?
Tuấn Dũng nói ra nổi lòng của mình cho mẹ cậu nghe .
- Dạ chuyện là con rất thích Minh Minh , con muốn được tìm hiểu em ấy nhưng em ấy dường như không thích con . Con muốn dành thời gian cho Minh Minh nhiều hơn nhưng Minh Minh lại không cần . Con nghĩ con nên làm theo những gì mà Minh Minh muốn . Thôi chào bác con về , nếu có dịp con sẽ đến thăm bác .
Bà Lan Chi cũng không biết nên khuyên anh thế nào cho đúng . Bà không muốn xen vào chuyện tình cảm của con mình .
- Tuấn Dũng tuy bác và con mới gặp nhau chỉ một thời gian ngắn nhưng với những hành động của con từ trước tới giờ , bác biết con là một người tốt và biết nghĩ đến người khác . Thôi tạm thời con cứ về đi , bác sẽ tìm cách khuyên nhủ Minh Minh .
Tuấn Dũng :
- Dạ con cảm ơn bác , chào bác con về .
Bà Lan Chi tiễn anh ra cửa rồi vào nhà thì đã thấy cậu đang ngồi ngay bàn ăn .
- Anh ta về rồi hả mẹ ?
Bà Lan Chi ngồi xuống đối diện với cậu .
- Ừ Tuấn Dũng về rồi , mà con về từ khi nào sao không chịu gặp cậu ấy ? Con người ta ở đây chờ con từ sáng tới giờ , lại còn phụ giúp mẹ bao nhiêu việc nữa . Nếu cậu ta không thật lòng với con thì tại sao lại nhiệt tình đến vậy . Con không một chút nào động lòng sao Minh Minh , mẹ thấy Tuấn Dũng là một người tốt ?
Minh Minh cũng có động lòng đó nhưng mà cậu không muốn thừa nhận . Thật ra lúc nảy cậu về nhà đã thấy anh đang loay hoay phụ mẹ mình nhưng cậu không ra mặt , cái quá khứ trước kia cậu vẫn chưa quên được .
- Tốt sao mẹ , mẹ không nhớ trước kia thiếu gia cũng là một người tốt sao nhưng lão gia và phu nhân thì thế nào ? Họ hoàn toàn ngược lại , họ đã dùng tiền để bắt buộc mình rời đi khỏi nơi ở của họ . Bây giờ con không muốn liên quan đến những loại người đó nữa .
Bà Lan Chi :
- Minh Minh à con còn nhớ chuyện cũ sao ? Đã qua mấy năm rồi , con cũng nên quên nó đi . Mẹ biết khi đó họ đối xử với mình hơi quá đáng nhưng mà con không nên nghĩ như thế . Đâu phải ai cũng giống ai đâu con . Như con thấy đó cô Mẫn Hoa đâu có như vậy , cô ấy đối với mẹ con mình rất tốt . Mẹ thấy Tuấn Dũng và gia đình cậu ấy sẽ không như vậy đâu , con nên suy nghĩ lại rồi cho mình một cơ hội . Cơ hội không dễ dàng đến với ta nhiều lần đâu con . Nếu con không biết nắm bắt nó thì khi mất đi con sẽ phải hối tiếc đó Minh Minh à . Mẹ chỉ biết nói với con nhiêu đây thôi , việc còn lại là tùy con , hãy từ từ mà suy nghĩ .
Minh Minh phân vân hỏi bà một câu .
- Mẹ à mẹ cũng nghĩ là con nên mở lòng với Tuấn Dũng sao ?
Bà Lan Chi xoa đầu cậu mỉm cười :
- Ừ mẹ nghĩ là thế , hãy làm gì mà con cho là đúng , đừng để quá khứ làm ảnh hưởng đến tương lai , con nhớ chưa ?
Minh Minh nhìn bà bằng ánh mắt trìu mến , người luôn cho cậu những lời khuyên tốt nhất .
- Dạ con nhớ rồi , con cảm ơn mẹ .
Bà Lan Chi :
- Con lại nữa rồi , thôi để mẹ dọn cơm , sắp qua giờ trưa rồi .
Minh Minh :
- Để con phụ mẹ .
Hai mẹ con kết thúc cuộc nói chuyện bằng một măm cơm gia đình đầy tiếng cười .
....

[PerthSaint]  Hạnh Phúc Của Anh !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ