Edit by Thanh tỷ
Chương 132: Vương Cầm chết
Vương Ổn Ổn còn muốn cùng nam thần trò chuyện thêm một lúc, đột nhiên một bóng người lao tới chỗ hai người, loáng thoáng còn có hàn quang lóe lên.
Tần Nhất mắt sắc đã nhìn thấy rõ vật lạ, nhanh chóng cản phía trước Vương Ổn Ổn, trở tay muốn bắt người đang xông tới.
Nhưng mà trong nháy mắt lại xảy ra biến cố, một bóng người khác đã nhanh chân hơn chắn ở trước mặt Tần Nhất, con dao mang theo khí lạnh trực tiếp cắm phập vào lồng ngực người nọ, ngay đúng vị trí trái tim.
Máu chảy ra không ngừng, Tần Nhất mở to hai mắt, vội vàng đỡ lấy Vương Cầm đang từ từ ngã xuống. Hai tay cô đặt trên ngực Vương Cầm, sau đó từ trong không gian lấy ra thuốc cầm máu rắc lên vết thương của bà.
Vương Ổn Ổn nhìn thấy cả người Vương Cầm đều là máu, sau khi phản ứng lại lập tức nhào đến, lớn tiếng gọi: "Mẹ, mẹ, mẹ đừng làm con sợ."
Hai tay Vương Ổn Ổn run run, không dám chạm vào bà, chỉ quỳ bên cạnh Vương Cầm, nước mắt không ngừng chảy ra trên khuôn mặt nhỏ. Ánh mắt cô oán hận nhìn Dương Thẩm đang cầm con dao dính đầy máu: "Tại sao bà lại làm thế, tại sao!"
Dương Thẩm điên điên khùng khùng cười lớn, nhìn Vương Cầm ngã trong vũng máu, càng điên cuồng cười to: "Tiện nhân, chết hay lắm, chết tốt lắm. Chỉ cần bà chết, anh Vương Tư chính là của một mình tôi, ha ha ha."
Trên khuôn mặt Tần Nhất tràn đầy lửa giận, lãnh ý và sát khí được che dấu bên trong mắt phượng không ngừng tràn ra: "Bà muốn chết."
Tần Nhất ngưng tụ ra một cây băng tiễn, không chút lưu tình bắn thẳng về phía Dương Thẩm. Băng tiễn hiện ra màu băng lam nhàn nhạt, xinh đẹp mộng ảo là vậy, nhưng chỉ trong nháy mắt đã giết chết Dương Thẩm.
Khóe miệngVương Cầm tràn ra máu tươi, thương tích của bà quá nặng, con dao kia trực tiếp đâm thẳng vào tim bà, cho dù thuốc cầm máu của Tần Nhất có tốt đến đâu thì cũng không cứu được, trừ khi có dị năng giả hệ trị liệu cấp bốn.
Vương Ổn Ổn run rẩy sờ lên mặt Vương Cầm, cô không hiểu, tối hôm qua mẹ còn ngủ chung với cô, làm sao đột nhiên lại biến thành dạng này? Cô không muốn, đây là người thân cuối cùng của cô, cô không muốn bà rời khỏi cô.
"Mẹ, mẹ, người không nên rời bỏ con, không nên để một mình con ở lại." Vương Ổn Ổn gào khóc, giống như một con thú nhỏ bị thương.
Ánh mắt Tần Nhất trầm xuống, chẳng lẽ đời này cô vẫn không thể thay đổi được vận mệnh của Vương Ổn Ổn?
Nhóm người Vân Hoán đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc, lúc nghe được âm thanh náo động bên dưới, cả đám chạy vội xuống thì đã muộn. Ngoại trừ Dương Thẩm đã chết ra thì chỉ thấy Tần Nhất đang ôm Vương Cầm cả người đều là máu.
Khuôn mặt tuấn lãng của Vân Hoán hiện lên sự không vui, hàng lông mày cũng nhíu lại. Anh nhìn thiếu niên quật cường khắp người đang tỏa ra khí lạnh kia, trong lòng có chút nhói đau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển1][EDIT] Mạt thế trọng sinh nữ vương: Đế thiếu, quỳ xuống!
Aléatoire重生末世女王: 帝少, 跪下! Trọng sinh mạt thế nữ vương: Đế thiếu, quỳ xuống! Tác giả: Lưu Ly Chi Nguyệt Tình trạng raw: Hoàn (826 chương + 4 phiên ngoại) Tình trạng edit: Hoàn Editor: Thanh tỷ Designer: Cherry Tần Nhất trọng sinh, cô trở về nửa tháng trước trư...