Chương 368 + 369

1.5K 112 0
                                    

Edit by Thanh tỷ

Chương 368: Khách không mời mà đến

Tần Nhất không nói lời nào, Vân Hoán cũng không cảm thấy buồn chán, anh lẳng lặng nhìn Tần Nhất, khóe miệng lộ ra tươi cười, tựa như một trung khuyển đang bảo vệ chủ nhân.

Đồ ăn rất nhanh đã được mang lên, tay nghề của đầu bếp quả thật không tệ, hương khí bốn phía, sườn kho, canh thịt bò, đều là món Tần Nhất thích ăn, có thể thấy được Vân Hoán hiểu rõ Tần Nhất.

Vân Hoán ôm Tần Nhất ngồi lên đùi mình, sau đó bắt đầu đút cô ăn, tuy hai người đều không nói lời nào, nhưng bầu không khí rất hài hòa.

Vân Hoán rất hưởng thụ cảm giác lúc này, chỉ cần có Tần Nhất bên người, anh đã cảm thấy rất thỏa mãn.

Nếu là ngày trước, anh yêu một người có lẽ sẽ bất chấp tất cả nhốt cô ở bên cạnh mình, thậm chí không muốn cô gặp bất luận kẻ nào. Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, anh mới phát hiện, hóa ra chỉ cần lẳng lặng ôm cô, nhìn cô, đã thấy rất hạnh phúc rồi.

Mặc dù vẫn ăn dấm như cũ, vẫn không thích ánh mắt những người khác nhìn cô như cũ, ác ma trong lòng ngao ngao kêu to, dụ dỗ anh đem cô nhốt lại, nhưng thực tế lại cam chịu buông tay.

Bởi vì anh biết cô hướng tới tự do, cô trời sinh thuộc về tận thế, cô sẽ như viên ngọc tỏa sáng trong tận thế, hấp dẫn càng nhiều người chú ý.

Mà anh, có thể làm chính là buông tay, để cô tiến về phía trước, sau đó yên lặng làm bạn bên cạnh cô.

Nhưng mà có ít người trời sinh xung đột, không phải sao. Vân Hoán đang tách xương miếng sườn xào cho Tần Nhất thì thấy cửa phòng bao đột nhiên mở ra, một bóng người vội vã bước vào: "A Hoán, anh nghe Đại Bạch nói tiểu gia hỏa đã tỉnh lại, cô ấy ở đâu?"

Người tới chính là Trần Triệt, tam thập nhi lập (người 30 tuổi) vẫn khôi ngô tuấn tú như cũ, tinh mâu thâm thúy. Đối với Trần Triệt, Tần Nhất không ghét anh ta, nhưng cũng không thích, có lẽ với cô mà nói, càng giống như người xa lạ.

Nhưng anh ta quan tâm đến cô, làm cho lòng Tần Nhất thấy ấm áp. Tần Nhất gật nhẹ đầu, chào hỏi một tiếng: "Triệt gia."

Mắt Trần Triệt bắn ra tia sáng mừng rỡ, nhìn thấy Tần Nhất liền muốn xông tới, khi còn cách cô khoảng một mét, một cánh tay hữu lực ngăn cản anh ta.

Vân Hoán ôm Tần Nhất chuyển sang một hướng khác, trên mặt một mảnh lạnh lùng: "Tại sao anh lại tới đây?"

Trần Triệt ai oán nhìn Vân Hoán, rồi lại trông mong nhìn Tần Nhất: "A Hoán, sao cậu có thể như vậy, anh cũng muốn nhìn tiểu gia hỏa một chút."

Sắc mặt Vân Hoán lạnh hơn, trực tiếp ôm Tần Nhất cách xa Trần Triệt, đáy mắt đề phòng. Tâm tư của Trần Triệt đối với tiểu gia hỏa làm sao anh lại không biết, chỉ là hiện tại Trần Triệt vẫn chưa thông suốt, giống như anh lúc trước vậy.

Anh phải thừa dịp chưa có manh mối, bóp chết tất cả mọi khả năng có thể xảy ra từ trong trứng nước, tiểu gia hỏa là của anh, ai cũng không đoạt được.

[Quyển1][EDIT] Mạt thế trọng sinh nữ vương: Đế thiếu, quỳ xuống!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ