Chương 55

5.6K 475 9
                                    

Editor: Thienyetkomanhme


"Không thể đi? tay nghề con bé tốt như vậy."


"Không phải là mới mẻ qua, những khách hàng đó liền không thích ăn đi?"


Ở đây ông già, bà cả đều thay cô nhọc lòng, còn nghĩ không bằng đợi lát nữa đi trong tiệm mua chút cơm chiên hoặc là đậu phộng rang.Chỉ có trong một góc bà Chu nghe thấy cái suy đoán này, vui sướng khi người gặp họa mà cười rộ lên.


Bà cười còn không tính, chờ nhìn đến ông Ngô từ bên ngoài trở về, còn đi lên nói: "Nghe nói trong tiệm nhà họ Nguyễn sinh ý không hảo, sách, bởi vậy, con bé thiếu ông tiền còn không biết tới khi nào mới trả đây? Muốn tôi nói, không bằng ông bảo con bé đem phòng ở trả nợ."


Đều là quê nhà hàng xóm, mới vừa nhìn đến bà, ông Ngô còn tính có cái gương mặt tươi cười, chờ nghe được lời này, biểu tình tức khắc nhạt xuống.


"Tôi vẫn luôn nói cùng Đông Đông bảo con bé không cần vội, đứa nhỏ còn nhỏ, lại có khả năng như vậy, kiếm chút tiền ấy cũng bất quá là chuyện sớm muộn, gấp cái gì." ôngNgô kỳ thật càng muốn nói chính mình lúc trước cho vay, liền căn bản không tính toán muốn con bé trả, bất quá ông mơ hồ cũng biết tính cách bà Chu có chút một lời khó nói hết, rốt cuộc không nói như vậy.


Hoàng đế không vội thái giám đã gấp, bà Chu nhìn thấy thái độ này của ông Ngô, hâm mộ ông có tiền đồng thời, rất muốn nói ông nếu là không vội, không bằng cũng cho tôi mượn chút tiền.


Nhưng như bà ngày thường dám tùy ý la lối khóc lóc, đáy lòng kỳ thật cũng có người kính sợ, tỷ như cảnh sát, tỷ như giáo viên linh tinh, người làm công tác văn hoá.Lúc ông Ngô hơi xụ mặt, lộ ra vài phần khí thế làm thầy của kẻ khác, bà rốt cuộc vẫn là không đem ý tưởng trong lòng nói ra.


"Không có việc gì tôi liền đi trước một bước." ông Ngô nói xong đã từ trước mặt bà rời đi.Chờ ông đi rồi, bà Chu bĩu môi, không biết nói thầm cái gì, bất quá xem biểu tình của bà, hiển nhiên không phải cái gì hay ho.


Tuy rằng đối với bà Chu châm ngòi trong lòng có chút không vui, nhưng hồi tưởng nội dung trong lời nói của bà, ông Ngô trong lòng vẫn là có chút lo lắng.


Cũng không phải lo lắng cái gì có tiền hay không, mà là nghĩ Đông Đông nghiêm túc mở cửa hàng như vậy, thật vất vả có chút thành tích, cũng dần dần từ thống khổ mất đi người thân đi ra, nếu là lại chịu đả kích nữa, lo lắng con bé......


Sợ cái gì tới cái gì, ông Ngô nhíu lông mày đi đến cửa tiệm cơm chiên Hạnh Phúc liền phát hiện, trong tiệm sinh ý thực sự có chút không tốt.


Ngày thường thời điểm này, trong tiệm đều ngồi đầy nhân viên giao cơm, đám người kia hoặc vùi đầu ăn cơm chiên, hoặc tụ ở bên nhau nói chuyện phiếm, không khí thật náo nhiệt.

[EDIT] TIỆM CƠM CHIÊN HẠNH PHÚC - Tô Hương Lan SắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ