Chương 4

14.3K 1.6K 1K
                                    


Thái Hanh đang ngồi xem lại các đơn thuốc thì bỗng nghe tiếng động. Hắn thở dài ngao ngán:

"Chậc, lại đến nữa rồi"

Cánh cửa bật mở, Diễm với khuôn mặt ủ rũ đi đến, ngồi xuống chiếc ghế cạnh hắn, ả bỗng dưng nước mắt ngắn dài:

"Hức hức, Thái Hanh à. Cha bắt em đi học may ở tuốt trên tỉnh. Phải xa anh một thời gian dài, em cầm lòng sao đặng."

Hắn nhướn mày, lòng vui vẻ đôi chút. Vậy là sẽ được tự do một thời gian rồi.

"Ừ, đi càng lâu càng tốt"

"Anh làm sao vậy? Trong lúc học, người ta sẽ nhớ anh nhiều lắm đó" - Ả đặt tay mình chạm lên tay Hanh.

"Không thân thiết đến mức động tay chân đâu cô Diễm"

Hắn rút mạnh tay lại, cất đống đơn thuốc lên kệ. Lấy vài lọ thuốc hen suyễn cho vào cặp.

"Bây giờ tôi bận rồi, cô về đi. Học nghề vui vẻ"

***

Thái Hanh vừa đến cổng nhà Chính Quốc thì bắt gặp con bé Nụ đang quét sân.

Nhìn thấy hắn, con bé chạy tới nhanh nhảu hỏi :

"Đốc tờ đến tìm cậu Quốc nhà con hả? Nhanh vô đi, con dẫn Đốc tờ tới chỗ cậu Quốc"

Xong liền đi tới vườn hoa, nơi cậu của con bé đang ngồi để Thái Hanh theo sau.

"Cậu Quốc ơi! Có Đốc tờ đến tìm cậu" - tới nơi, nó nói lớn cho cậu nó nghe, rồi chỉ chỗ của Quốc đang ngồi cho hắn đi tới, bản thân lại chạy ra ngoài sân cầm chổi quét tiếp.

"Tôi đến rồi" - Thấy Chính Quốc đang ngồi ở bàn trà, hắn tiến tới rồi ngồi ngay ghế phía đối diện.

"Em chào Đốc tờ" - Cậu mỉm cười nhẹ chào hắn.

Thái Hanh lấy từ trong cặp ra hai lọ thuốc hen suyễn dạng xịt đưa cho cậu rồi dặn dò :

"Thuốc của em đây, để duy trì cho việc điều trị hen em sẽ sử dụng hai liều một ngày, sáng và tối. Còn nếu xuất hiện cơn hen như ho, khò khè hay bị khó thở thì em dùng thêm một liều nữa. Tối đa bốn liều một ngày thôi nhé"

Nói xong, hắn chỉ cho cậu cách sử dụng thuốc xịt, lưu ý thêm cho cậu vài điều và nhắc cậu phải gọi báo cho hắn khi cơn hen không dứt.

"Em hiểu và nhớ những điều tôi nói rồi chứ ?" - Thái Hanh thăm dò cậu thêm một lần để chắc chắn cậu đã nhớ lời của hắn.

"Rồi ạ" - Chính Quốc gật đầu chắc nịch, đáp với hắn.

"Tốt lắm" - Hắn đưa tay khẽ xoa mái đầu của cậu rồi nói tiếp "Thế nhé, giờ tôi về ! Gọi điện thoại cho tôi khi cần, số điện thoại bàn phòng khám của tôi đây"

taekook | Đốc tờ có nhà không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ