Chương 10

13.8K 1.6K 2K
                                    

Sáng hôm sau, Hồng Diễm đi tới phòng khám của Thái Hanh để hỏi cho ra lẽ.

Thấy cô ả tới, hắn lại cảm thấy nhớ những tháng ngày tự do của bản thân.

"Tại sao hôm qua anh không đến khám cho em ?"

Vừa tới chỗ bàn trà, cô ả đã ngồi xuống lập tức lên tiếng, giọng điệu ương bướng vô cùng.

"Tôi đã nhờ vị Đốc tờ kia nói cho cô rồi đó thôi"

Thái Hanh nhàn nhạt đáp, mắt vẫn không dời khỏi quyển sách đọc dở trên tay, với ai chứ riêng với Diễm hắn thực sự không có hứng thú tiếp chuyện.

"Thì ít nhất anh cũng nên đến thăm em một chút chứ ? Em là vợ sắp cưới của anh mà !"

Đối diện với những cử chỉ lạnh nhạt đến mức thiếu tôn trọng của hắn, cô thực sự chịu không nổi.

"Thái Hanh ! Anh thực sự không có chút cảm tình gì với em à ?"

Đến đây, hắn mới có chút phản ứng.

Ngước mặt lên, ánh mắt hắn nhìn sâu vào đáy mắt người đối diện. Hồng Diễm lúc này có chút động tâm.

"Xin lỗi cô rất nhiều, nhưng câu trả lời của tôi là không"

"Dù chỉ là một chút ?"

"Ừ !Dù chỉ là một chút !"

Hồng Diễm lúc này như hoá đá, mặc dù biết trước câu trả lời nhưng khi bản thân trực tiếp nghe những lời này, lòng cô ả đau nhói không thôi. Nước mắt đã trực trào.

Thấy thế, Thái Hanh lại mềm lòng. Hắn thực sự không muốn bất kì người nào vì hắn mà rơi lệ. Hắn nói tiếp, lúc này giọng điệu đã có chút cảm xúc :

"Diễm, cô là một cô gái xinh đẹp và tài năng. Tôi chắc chắn như vậy. Vì thế, cô đừng vì tôi hay vì bất kì một người nào đó mà đánh mất bản thân mình. Như cầu xin người khác cho mình thứ gọi là tình cảm. Tôi thì không mong việc chúng ta thành vợ chồng, vậy nên hãy vì cô và vì tôi. Hiểu cho tôi nhé ?"

Thái Hanh nói rất dài, từng câu chữ nhẹ nhàng thầm mong Hồng Diễm vì những lời này mà hiểu cho hắn.

Mắt thấy cô ả im lặng, dòng chảy nơi khoé mắt vẫn chưa ngừng lại. Hắn lấy trong túi áo blouse trắng ra chiếc khăn tay đưa cho cô.

Hồng Diễm thấy thế có chút giật mình, sau đó đưa hai tay nhận lấy. Lau lên những dòng chảy trên gương mặt, khẽ đứng dậy gật đầu chào hắn xách túi rồi đi ra cửa. Từ đầu đến cuối không nói một lời nào.

Thấy cô ả như thế, hắn cũng thấy tội lỗi lắm nhưng thà dứt điểm một lần còn hơn là kéo dài dăng dẳng.

Ra khỏi cửa phòng khám, Diễm liền ngồi lên chiếc xe mà ban nãy đưa cô tới đây, rồi ra hiệu cho lái xe khởi động máy. Ngồi trên chiếc ô tô sang trọng, trong tay là chiếc khăn mà Thái Hanh vừa đưa cho cô ả, miệng hơi nhếch lên, chắc hẳn vị hôn phu đã nghĩ rằng bản thân mình sẽ từ bỏ. Thật hão huyền, bằng mọi giá Lê Hồng Diễm sẽ khiến hắn trở thành chồng của cô.

taekook | Đốc tờ có nhà không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ