- Oh! Bất ngờ chưa nè. Chào "con dâu tương lai" nhá!
Bà Kang tiến lên một bước thì cô ta sợ hãi lùi xuống một bước...
- Bác...Bác gái? T-Taehyun, sao hai người ở đây?
Bà Kang ủy khuất nhẹ nhàng tiến đến cuối người xuống thấy rồi đưa tay vuốt tóc cô ta một cách nhẹ nhàng, giọng nói cất lên tưởng chừng rất quan tâm cô ta nhưng thực chất sâu trong câu nói đó là đầy ấp sự mỉa mai không kém:
- Ỏ... Sao con lại sợ ta như vậy chứ? Nãy chẳng phải con rất mạnh miệng sao!? Aida, con gái thì cầm kim xỏ chỉ thêu thùa may vá. Sao lại cầm dao... giết người được :)?Gương mặt cô ta chuyển sang màu trắng bệch mà chẳng dám ngước nhìn thẳng vào bà Kang. Chột dạ, cô ta á khẩu rồi nhìn xuống con dao rọc giấy mà cô ta đang cầm trên tay...
- Kang Taehyun! Còn không mau cởi trói cho Beomie?
Sắc mặt bà Kang dường như lật 180° mà "ra lệnh" cho cậu cởi trói cho anh. Cô ta tức giận liếc mắt sang hắn ta - Vincent. Hắn ta nhìn thấy nhưng vờ như không thấy làm cô ta tức muốn phát điên...Taehyun chợt nhớ ra chuyện chính là cứu anh, cậu nhanh chóng chạy đến mà cởi trói. Taehyun bắt đầu nhìn anh một lượt xem anh có sao không thì cũng may anh không bị thương tích gì nhưng ngoại trừ một bên má của anh
lại đỏ ửng như bị ai vừa đánh...
Cậu đưa bàn tay mình đặt nhẹ lên bên má bầu bĩnh của anh mà xoa nhẹ...
- Anh có đau không? Cô ta tát anh...?Beomgyu không nói gì chỉ gật nhẹ đầu, chẳng hiểu sao khi nhìn anh như thế cậu lại cảm thấy đau buồn đến lạ...
Có vẻ như khi nãy anh đã khóc rất nhiều vì trên khóe mắt còn đọng chút nước mắt đang dần khô lại. Cậu nhanh chóng cởi trói cho anh rồi ôm anh vào lòng thật chặt...
- Beomie hyung, em xin lỗi! Anh sợ lắm đúng không?Beomgyu cũng đáp trả cái ôm đó, anh chính là không kiềm lòng nổi nên nước mắt cứ vậy lại rơi... Đúng là khi nãy anh đã rất sợ, cũng may là anh không bị sao cả. Cậu đưa tay xoa lấy gương mặt đang khóc tèm lem kia, tiếng khóc càng lúc càng lớn khiến tim cậu càng đau...
Bà Kang nhìn mà không khỏi xót xa, bà đã xem Beomgyu như người nhà vậy mà Sarah - cô ta lại ác độc đến như vậy. Cũng may bà tương kế tựu kế nên mới không bứt dây động rừng. Bà nhìn sang hắn ta - Vincent, chau mày chống nạnh tiến tới mà không thể không tức giận, bà mạnh tay nhéo tai hắn ta như muốn xách lên:
- Này ha, đứa cháu hư đốn này! Kêu về công ty làm thì không chịu, dấn thân vào làm sát thủ các kiểu. Có tin dì bẻ đầu mày không?Hắn ta kêu la oai oái mà mong bà Kang tha...
- Con...Dì à đừng nhéo nữa, con không thích về công ty! Con thích tự do cơ!- Tự do có chừng mực, mày mà làm chuyện gì quá đáng là ngồi tù như chơi nha mạy. Nếu lần này không phải Beomie thì mày tính làm gì người vô tội đó hả?
Cô ta thấy đang xào xáo vội tìm cách trốn thoát khỏi đây thì đàn em của Vincent ngăn lại không để cô ta chạy thoát. Bà Kang tạm tha cho hắn ta, đã đến lúc xử lí Sarah rồi!
- Sarah! Cô muốn trốn hả?
Bà càng tiến tới thì cô ta càng lùi lại cho đến khi không còn đường thoát...
- Nãy tôi ở ngoài nghe cô rất mạnh miệng đã thế còn dám đánh Beomie yêu dấu của tôi, đúng chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Taegyu ] Hạnh Phúc Là Gì?
Fanfiction- Taehyunie à, hạnh phúc là gì vậy? Cậu chỉ nhìn anh, ôm lấy anh và đặt một nụ hôn nhẹ trên trán anh... - Hạnh phúc là khi chúng ta ở bên nhau!! . . . - Taehyunie, hứa với anh đừng đi đâu cả nhé! Vì khi em đi rồi, hạnh phúc sẽ không còn... - Beomie...