Chương 2: Thiên kim hào môn (2)

390 17 0
                                    

Trong đại sảnh trang hoàng lộng lẫy, âm nhạc du dương, tuấn nam mỹ nữ đứng thành từng tốp nhẹ nhàng nói chuyện với nhau.

Thời Sênh một trong góc, biểu tình tự nhiên, bình tĩnh, không có chút không khỏe nào.

Yến hội hôm nay được tổ chức để mừng sinh nhật Nam Cung phu nhân, cũng đúng là ngày mà nguyên chủ kéo Tô Y Y tới trước mặt cha mẹ Nam Cung Cảnh.

Di nguyện của nguyên chủ là rời xa gã đàn ông cặn bã kia, bảo vệ tốt Hứa gia, hiếu kính với cha mẹ, khiến cho bọn họ có thể an hưởng tuổi già.

"Thừa Nguyệt, sao cô lại ngồi đây? Sao lại không ở bên Cảnh thiếu vậy?" Một bóng người xinh đẹp ngồi xuống cạnh Thời Sênh, người này tóc uống quăn, gương mặt dễ thương, đáng yêu.

Thời Sênh lục tìm trong đầu mình tư liệu về người này.

Lam Tuyết, có quan hệ bạn bè tốt với nguyên chủ, đương nhiên, cái này cũng chỉ là do nguyên chủ nghĩ vậy.

Lúc trước khi Hứa gia phá sản, Hứa Thừa Nguyệt đi nhờ Lam Tuyết hỗ trợ, Lam Tuyết chẳng những không giúp mà còn châm chọc, mỉa mai Hứa Thừa Nguyệt một trận.

Nguyên chủ biết chuyện Nam Cung Cảnh và Tô Y Y có quan hệ với nhau cũng là từ miệng người này nói ra.

"Không biết." Thời Sênh vẻ mặt không cảm xúc trả lời.

Cách xa bọn kỹ nữ tâm cơ!

Cách xa bọn bạch liên hoa!

Lam Tuyết hồ nghi nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là tâm tình cô không tốt mà thôi. Rốt cuộc làm gì có cô gái nào có thể trơ mắt nhìn vị hôn phu của mình đi ôm ôm ấp ấp nữ nhân khác chứ.

"Thừa Nguyệt, vừa rồi tôi có gặp Tô Y Y." Lam Tuyết nói với giọng tràn đầy lo lắng, nhưng biểu hiện trên mặt lại chẳng hề lo lắng chút nào. "Cảnh thiếu là vị hôn phu của cô, cô không thể để con khốn kia chiếm hết nổi bật được."

Bởi vì cha của Nam Cung Cảnh vẫn còn sống nên mọi người vẫn thường gọi Nam Cung Cảnh là Cảnh thiếu.

Thời Sênh liếc nhìn cô ta một cái, Lam Tuyết luôn chưa từng che giấu sự giả dối, nguyên chủ này rốt cuộc ngây thơ tới mức nào mà lại không nhìn ra vẻ giả tạo của cô ta nhỉ?

Trong tiểu thuyết, chỉ số thông minh của nữ phụ luôn rất thấp, câu này nói quả nhiên không sai chút nào.

"Sao cô ta vào được?" Thời Sênh cũng không muốn lập tức xé rách da mặt với Lam Tuyết nên thuận tiện hỏi một câu.

Cô đương nhiên đã biết nữ chính vào đây bằng cách nào, trong mỗi cuốn tiểu thuyết, ngoại trừ nam chính còn có rất nhiều nam phụ đối với nữ chính luôn một bộ dạng tình tâm nghĩa trọng..

Tô Y Y là đi theo nam phụ số một - Lăng Hạo - vào đây.

"Tới cùng với tiểu thiếu gia của Lăng gia. Con khốn đó quyến rũ Cảnh thiếu mà còn chạy đi quyến rũ cả Lăng thiếu, cũng không biết học được cái thủ đoạn này ở đâu, thật không biết xấu hổ là gì." Lam Tuyết tỏ vẻ giận dữ.

Thời Sênh đang định mở miệng nói chuyện thì bên tai lại vang lên một giọng nói đàn ông, cẩn thận nghe thì có thể thấy ngữ điệu của anh ta rất không kiên nhẫn.

Boss Là Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ