Chương 149: Học sinh cá biệt (30)

104 6 2
                                    

"Con làm cái gì ư?" Kỷ Tiểu Như cười nhạt, "Cô ta lớn hơn con bao nhiêu tuổi mà lại muốn làm mẹ kế của con, cũng không xem lại xem mình có đức hạnh gì, định tìm một chỗ dựa để ăn bám dài hạn sao?"

"Chát!"

Kỷ Tiểu Ngư không dám tin, mở to mắt nhìn ông Kỷ.

"Ba đánh con, ba đánh con vì cô ta?"

Ông Kỷ đánh xong bỗng cảm thấy hối hận, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt oán hận của Kỷ Tiểu Ngư, sự hối hận trong lòng ông ta liền bị đè nén xuống.

Từ sau khi mẹ nó qua đời, nó đều tỏ ra như vậy, dường như ông ta nợ nó rất nhiều ấy.

Khi đó ông ta đi công tác xa nhà, sao có thể biết được mẹ nó ở nhà lại xảy ra chuyện chứ?

"Chuyện của người lớn từ khi nào đến lượt con can dự, đi vể phòng cho ba!" Ông Kỷ nghiêm mặt quát lên.

"Được rồi, các người đều ức hiếp tôi, ba cứ sống với cô ta đi!" Kỷ Tiểu Ngư điên cuồng hét lớn, rồi quay người chạy nhanh ra khỏi cửa.

"Tiểu Ngư... Sao anh phải tranh đua thiệt hơn với trẻ con làm gì chứ?" Bạch Vi giọng điệu không tán đồng.

"Nó cũng đã 20 tuổi rồi, đầu còn là trẻ con nữa, mặc kệ nó." Ông Kỷ thực sự bị Kỷ Tiểu Ngư làm cho tức giận.

...

Khi Phó Khâm được đám vệ sĩ của nhà mình đến đón, hắn trực tiếp đuổi họ ra ngoài.

Tên tiểu tử này từ khi phát hiện Thời Sênh thích động tay động chân đã tự biết mình nên tránh va chạm với cô.

Vì vậy, Thời Sênh thất bại trong việc đóng gói hắn trả về nơi sản xuất, mà ngược lại chú Giản còn chuyển đến rất nhiều đồ đạc.

Nhân tiện mang cả con chó chăn cừu kia tới.

Mấy năm nay Trường Sinh vẫn được nuôi trong nước, nhưng rõ ràng nó vẫn không quên chủ nhân của mình.

Vốn dĩ đây chẳng phải căn phòng rộng rãi gì, giờ thì chật lại càng thêm chật.

Thời Sênh và Phó Khâm vẫn đang học đại học, nên khi về nước đương nhiên vẫn tiếp tục học tại trường đại học Alice.

Trường học quý tộc này bao gồm từ trường mầm non đến đại học, có thể nói nó như một con rồng.

Ở nước ngoài, Thời Sênh mới biết Phó Khâm là một học sinh cá biệt, thành tích học tập không thể tệ hơn.

Vì vậy, phụ đạo gần như trở thành cơm bữa trong nhà.

"Bài tập ngày hôm nay, nếu không làm hết thì đừng có ăn cơm." Thời Sênh đặt quyển sách bài tập trước mặt Phó Khâm.

Phó Khâm liếc nhìn qua quyển sách luyện tập, thần sắc khó coi, "Nhiều thế này..."

"Nhiều? Có cần thêm chút nữa không?"

Phó Khâm đặt quyển sách sang một bên, nói giọng điệu có chút oán giận, "Đây là hình phạt về thể xác."

Thời Sênh uống ngụm trà, vẻ mặt thanh thản nhàn rỗi, "Làm sai một câu thì chạy một vòng, làm sai hai câu thì chạy bốn vòng, làm sai ba câu thì chạy chín vòng."

Boss Là Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ