𝟠

1.1K 92 1
                                    

"canh cửa đi! tôi đưa người yêu cậu qua đó."

lee jeno vừa cúp máy liền quăng điện thoại lên mặt bàn. chiếc máy theo đà trượt, suýt chút nữa nằm an yên trên mặt đất. hắn không thể kìm được sự phẫn nỗ, tất cả đều thể hiện qua thái độ và hành động của jeno.

hai người ngồi yên tĩnh trong một cửa hàng tiện lợi, không ai phát ra một động tĩnh nào. chỉ có tiếng chuông cửa vang lên và cả tiếng đồ đạc va vào nhau mỗi khi có khách ghé qua.

jung t/b ngồi trên ghế, cả người co rúm lại thành một cuộn, dồn mình vào trong góc, gương mặt trắng bệch, đọng lại trên đó là từng vệt nước mắt đã khô.

kể từ khi tỉnh lại, em vẫn chưa một giây nào thôi cảm thấy sợ hãi. cứ mỗi lần nhớ lại cảnh tượng hãi hùng khi ấy, t/b lại run lên bần bật, không phải vì lạnh, mà là vì ghê tởm những cái đụng chạm dơ bẩn của đám người đó. em chưa từng nghĩ sẽ có ngày bản thân bị cưỡng bức bởi những gã đàn ông bẩn thỉu khi nãy. nhưng cuối cùng thì chuyện cũng đã xảy ra rồi. thật may là có người đã đến cứu em vào đúng thời điểm nguy cấp nhất, khi mà em ngất lịm đi trên mặt đất lạnh lẽo. chỉ thật không ngờ khi t/b tỉnh dậy, người ở trước mặt em chính là lee jeno. hắn đã cứu em.

t/b khoác tạm chiếc áo đồng phục của lee jeno, còn được hắn cẩn thận thắt thêm cho chiếc khăn dạ. áo giữ nhiệt lẫn áo len mỏng bên trong của em đều bị rách tơi tả. điều đó khiến lee jeno càng thêm tức giận.

hôm nay hắn lại về muộn, giống như những ngày bình thường. sau khi trốn ở lại chơi bóng rổ đến lúc tối muộn, lee jeno liền trèo tường chạy ra ngoài. hàng tiếng đồng hồ sau đó, hắn cứ liên tục lết bước dưới ánh đèn vàng hiu hắt. không có đích đến cuối cùng, hắn tiếp tục đi như vậy, kể cả khi đôi chân đã mỏi nhừ, đợi đến lúc chắc chắn bố mẹ đã say giấc, hắn mới chịu trở về.

chỉ cho đến khi jeno nghe thấy cãi nhau bên trong con ngõ tối đèn mà hắn vừa đi qua. lee jeno hơi động tâm, dần cảm thấy tò mò, bắt đầu chuyển sự chú ý về nơi tối tăm đó. hắn thấy trong con ngõ có 3 người đàn ông cao lớn, trong đó có một gã liên tục đẩy những người còn lại ra, gương mặt vô cùng phẫn nộ. ban đầu hắn cũng không muốn bận tâm đến chuyện của người ta, dù sao chuyện họ cãi nhau chẳng liên quan gì đến hắn. bây giờ cũng khá muộn, lee jeno chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi cho xong ngày.

vậy mà từ trong con ngõ vụt ra bóng dáng của một cô gái nhỏ, quần áo rách rưới, đầu tóc rối bù. người nọ vừa ôm lấy thân vừa bỏ chạy, nhưng chẳng được mấy bước đã bị đám người phía trong nắm lấy tóc giật ngược lại.

là jung t/b. chắc chắn người nọ chính là jung t/b. kể cả em có hóa thành cát bụi thì hắn vẫn sẽ nhận ra. hình bóng ấy không thể lẫn vào đâu được. nhưng bây giờ không phải lúc để tương tư. tình huống khẩn cấp như vậy mà hắn còn đứng ngẩn ra đây thì t/b sẽ hóa thành cát bụi thật mất.

vậy nên mới có chuyện giữa đêm khuya như vậy, hắn lại phải lọ mọ khắp nơi. cuối cùng phải nhờ ông bác làm ở bệnh viện của na jaemin ra cứu giúp, vật lộn ở bệnh viện suốt một hồi rồi mới an tâm đưa em rời đi. may mắn là cánh tay của t/b không sao, chỉ có thêm một vài vết xước nhỏ ngoài da.

ex • na jaeminNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ