[49] Cứu Trầm Túy

115 10 0
                                    

Cứu Trầm Túy

Sau khi lấy được thông tin về đứa con riêng của Hắc Kim từ chỗ Hồng Kiện, Hàn Sâm lập tức liên lạc với A Binh.

Mấy năm nay A Binh đều đi theo Trầm Túy làm việc, cực kỳ trung thành đáng tin, cho nên Hàn Sâm cũng tương đối tín nhiệm cậu.

Hàn Sâm gọi cho A Binh, giao kế hoạch cho cậu, cẩn thận dặn dò rồi mới an tâm trở về chỗ Nietzsche.

...

Trầm Túy bị bắt đi, đàn em đều sốt sắng muốn cứu y về, còn đơn hàng lần này, mọi người đều biết coi như đã đi tong, khó mà lấy lại được.

Mà Trầm Túy muốn cứu cũng phải mất thêm tiền chuộc, nhưng không ngờ trời xui đất khiến thế nào Hàn Sâm lại moi được từ miệng Hồng Kiện địa chỉ đứa con trai riêng của Hắc Kim.

Hắc Kim vốn cũng có vợ chính thức, nhưng tình cảm giữa gã với vợ không tốt, vả lại cô ấy chỉ sinh cho gã một đứa con gái, cho nên Hắc Kim cực kỳ quan tâm đến đứa con riêng kia, coi thằng nhóc là người kế thừa "sự nghiệp" của gã, tận tâm nuôi dạy.

Hơn nữa có câu hổ dữ cũng không nỡ ăn thịt con, chỉ cần nắm được thằng nhóc đó trong tay, còn sợ Hắc Kim không ngoan ngoãn giao trả Trầm Túy và hàng hóa?

Nói không chừng khi ấy bọn họ còn có thể tranh thủ làm thịt hắn.

"A Binh, khi nào chúng ta ra tay?"

Đàn em theo sau đã có phần nôn nóng, địa chỉ đã biết, nhưng A Binh vẫn chưa có ý bắt đầu.

A Binh phất tay nói:

"Cứ chờ chút đã, chúng ta đợi đến tối rồi ra tay. Anh mày nghe ngóng qua là ban ngày thằng nhãi kia không có nhà đâu."

"Nếu vậy chúng ta cứ trốn vào chỗ nào gần nhà nó ấy, chờ đến lúc nó về thì xông ra tóm! Chứ không đến khi ấy cạy cửa vào cũng chẳng tiện."

Mọi người xung quanh đều nôn nóng không chịu nổi.

A Binh ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu. Bọn họ lên xe, lái tới một khu nhà ở vắng vẻ ở trung tâm thành phố.

Trung tâm thành phố vốn là nơi dân cư đông đúc, đường sá quanh co, ngàn vạn hộ gia đình. Nếu không biết địa chỉ chính xác thì căn bản không thể tìm được người, đúng là một nơi lẩn trốn tốt.

Gần bốn giờ chiều nhóm A Binh lái xe tới dưới lầu khu nhà trọ, trốn vào một quán cà phê nhỏ ngay gần đó.

Mấy người ngồi bên cửa sổ, trên bàn gọi cà phê.

"Chính là thằng nhãi này."

A Binh rút trong túi ra một tấm ảnh cho mọi người xem.

Mấy người nhao nhao nhìn, trong bức ảnh là một thanh niên trẻ tuổi, khoảng 17, 18, có lẽ là do dòng máu Đông Nam Á nên trông khá lạ.

"Bây giờ cứ nhìn anh mày thôi, tuyệt đối đừng ngó ngoáy sang người khác!"

A Binh gõ ngón tay lên bàn, ra hiệu cho bọn họ tập trung chú ý. Bọn đàn em rối rít gật đầu.

Đứa con riêng này của Hắc Kim từ nhỏ đã dốt nát vô học, lại được gã nuông chiều nên vô cùng kiêu căng ngạo mạn. Hiện nó đi theo Hắc Kim, cả ngày chẳng làm gì, chỉ ra ngoài lêu lổng, tình một đêm, hút thuốc, chơi gái, gây chuyện, phung phí tiền của. Có bố bao bọc, nó chẳng phải làm gì, nên cũng chẳng có công việc cố định.

[Đam Mỹ] Ngục Giam - Vương Miện Bụi GaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ