"Chú ơi! Ryuu về chưa chú?"
Con bé cột tóc hai bím đứng kiễng chân lên để có thể ngó được người ở đằng sau quầy hàng.
Katazuki Kanto - chủ tiệm nhậu lau tay lên tạp dề rồi quay sang nhìn con nhóc nhỏ thó kia. Chú móc từ trong cái túi trước tạp dề ra một viên kẹo nhỏ rồi nháy mắt với con bé.
Nó nhảy cẫng lên thích thú, giơ tay ra để xin kẹo.
Chú Kanto thích con bé lắm, dù nó đã cấp 2 rồi nhưng vẫn nhỏ nhắn, xinh xắn lắm, đã vậy còn hiểu chuyện, lễ phép nữa.
Mà hình như người nó tìm - Ryuu cũng sắp tan làm rồi, bữa giờ thấy nó làm việc công suất lắm hay bữa nay cho nó về sớm cũng được.
Nghĩ là làm, chú quay vào phía trong nói lớn.
"Ryuu, hôm nay cho cháu tan làm sớm! Ra nhanh chứ Senri đợi này!"
.
Mọi người ở ngã 3, Tokyo không biết từ khi nào đã quá quen với việc cứ xẩm chiều là sẽ có một con bé cấp hai tết tóc hai bím chạy dọc con sông đi tới một quán nhậu để tìm một thằng nhóc, rồi sau đó thằng nhóc sẽ cõng con bé đó cùng đi về.
Ai cũng quen rồi, hai đứa nhỏ dễ mến, đáng yêu lại hiểu chuyện khiến mọi người cảm thấy rất thương. Đã vậy một đứa là học bá trường cấp hai Teitan, một đứa là thần đồng của trường cấp hai Sugino, đúng là rất xứng đôi vừa lứa.
Nhưng đó chỉ là vẻ ngoài, bọn nhóc đó vẫn còn một mặt khác mà chúng chả cho ai thấy trừ bọn chúng cả.
Ví như bây giờ, Ryuu cõng Senri trên lưng đi lững thững dọc theo bờ sông, khung cảnh rất đỗi nên thơ khiến người khác không nhịn được mà cảm thấy ngọt ngào.
Cho đến khi họ nghe được hai đứa đó nói chuyện.
"Đù má! Mày lại tăng cân hả con heo? Sao lần nào xách mày đi cũng thấy nặng hơn lần trước vậy?"
"Im mồm đi thằng dở, mày mà nói từ "tăng cân" một lần nữa thôi là tao cho mày tăng xông luôn đấy và tao lớn tuổi hơn mày, ok?"
"Nhưng giờ thì tao hơn tuổi mày, con lùn! Nên ngậm mỏ lại trước khi tao ném mày xuống, ok?"
"Ok, đkm."
Đấy!
Làm gì có ai nghĩ được cái con bé Senri hiền lành ngày thường có thể phát ngôn ra những lời như vậy đâu.
Càng không có ai nghĩ tới một học bá giỏi giang, lễ phép như Zankoku Ryuu lại có thể nói ra những câu như vậy.
Nhưng mà có thật đấy, bởi vì hai đứa này vốn dĩ đâu phải người bình thường.
Nhất là cái cục nghiệp đầy mỡ di động Senri.
Ryuu vẫn nhớ như in cái ngày cậu và Senri gặp nhau. Con bé nhỏ thó, lùn tủn nhìn thì hiền lành, đáng mến với hai cái bím tóc xinh xắn. Thế mà lúc nó mở mồm ra làm cậu hết hồn.
"Ê thằng chả, mày xuyên không hả?"
Ryuu: ...Thằng chả?
"...không..."
"Đừng có chối, tao biết truyện này, tao cũng xuyên không nè, mày không có trong nguyên tác!"
"..."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tokyo Revengers - Full ] Xuyên không giả
Non-Fiction" Mày xuyên không hả? " " ...không... " " Đừng có chối, tao biết truyện này, tao cũng xuyên không nè, mày không có trong nguyên tác! " " ... " . " Mục tiêu của mày là ai? " " Cứu Shinichirou, ngăn Mikey rơi vào bóng tối rồi sau đó cưới Mikey và hép...