#46: Louis và Senri

874 180 17
                                    

Ngày mà nó gặp được em là một đêm trời mưa tầm tã. Louis chẳng thể dùng được bất kỳ từ nào để miêu tả kĩ hơn nữa bởi vì bản thân nó cũng chỉ là một con mèo đen mà thôi.

Lúc đó, nó đã bị người chủ cũ bỏ rơi, trong cái đói và lạnh vì bị nước mưa tạt vào xối xả, một đứa nhỏ với mái tóc đen tuyền cùng đôi mắt biếc đã ngồi sụp xuống trước mặt nó.

" Này, mày không có nhà hả? "

Em nói, và vươn tay ra.

Bản năng của một con mèo đã nói với Louis, rằng hãy chạy đi trước những người lạ. Nhưng vì kiệt sức và dường nó cảm thấy dường như cô gái nhỏ này không muốn làm hại nó nên Louis đã dựng tai lên.

" Về với tao không? "

Em cười và dường như trong nụ cười của em khiến Louis cảm nhận được sự yêu thương mà người chủ cũ chưa từng ban cho nó.

Louis vừa nép mình, vừa cẩn trọng đi ra còn em thì không ngần ngại gì bế nó lên và dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn đó che chắn nước mưa cho nó.

" Nhìn mày hài quá! Đen thui nữa chứ! Hay tao đặt tên cho mày là Đen nhé! "

Cứ thế, một người, một mèo cùng nhau đội mưa mà đi. Dù nó lạnh lắm, nhưng không hiểu sao, mỗi một chỗ mà em ôm nó lại khiến nó cảm thấy rất ấm áp.

" Chào mừng mày về với ngôi nhà mới! "

Từ ngày đó, trong căn nhà rộng lớn của Senri lại có thêm một con mèo nhỏ tên là Đen.

Nó ngủ cùng em, nó tắm cùng em, nó cùng em lớn lên, cùng em dạo quanh những ký ức thuở nhỏ mà gạt đi hết những đau thương trong cuộc đời của cả hai.

.

Có lẽ Đen đã hiểu lý do vì sao nó cảm giác được em rất an toàn. Vì em giống nó, đều có một mái ấm không hoàn hảo.

Ba mẹ em ly thân và dường như tâm lý của mẹ em không bình thường và có xu hướng bạo lực và điều khiến nó ngạc nhiên đó là mặc dù sống trong một gia đình như thế nhưng em vẫn giữ được nét ngây ngô, trong sáng của một đứa trẻ.

Bà Hayato không thích Đen, đó là một điều mà không ai có thể phủ nhận. Dường như mọi lúc nó có cảm giác rằng bà luôn tìm cách để giết nó.

Nhưng em, cô chủ nhỏ vẫn luôn bảo vệ cho nó, bất chấp những trận đòn roi của mẹ khiến em phải sợ hãi.

.

" Senri, nghe mẹ! "

Đen nép mình vào dưới gầm ghế, giương đôi mắt đen lay láy nhìn bà chủ giữ lấy em, bà ôm em vào lòng hệt như bao người mẹ hiền khác. Thủ thỉ, tâm sự với em nhưng lời nói của bà lại khiến cả một con mèo như nó phải bất ngờ.

" Đừng cố gắng nữa cũng đừng diễn nữa, con chẳng làm được gì khi cố đeo trên mình cái lớp mặt nạ đó đâu. "

Senri nhìn bà đầy sợ hãi, trên cánh tay em đầy những vết bầm tím chồng chất, em không muốn làm người xấu, em không muốn giết mẹ, em chỉ muốn làm một người bình thường và sống thật hạnh phúc như bao người mà thôi.

[ Tokyo Revengers - Full ] Xuyên không giảNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ