Là là mình và giấc mơ về nhị vị tông chủ, cũng khá lâu rồi mình mới có giấc mơ về Hi Trừng nên đoản này ra đời dựa trên chính giấc mơ của mình 👉👈🥺
Tên chap cũng nói lên 1 phần nội dung rùi đó ạ 😢😢😢
______________________________________Lam Hi Thần từ nhỏ đã sống trong 1 môi trường rất hà khắc, cha mẹ bận bịu không có chút thời gian quan tâm đến y, lời qua tiếng lại với y quanh quẩn ở việc trách phạt vì sai sót trong lúc thi, hay đơn giản là điểm thi không được 100 điểm, không xếp hạng nhất cả khối, hơn nữa thúc phụ cũng rất nghiêm khắc với y, luôn đặt ra những quy định, tiêu chuẩn khắt khe với y, muốn bồi dưỡng y thành người ưu tú để mai sau kế thừa sản nghiệp của Lam thị
Hồi chỉ là 1 đứa nhóc y đã nhận thức được, chỉ cần học thật giỏi, phải thật ưu tú cha mẹ sẽ giành cho y một chút thời gian, thúc phụ sẽ không còn hà khắc với y nữa, y lao vào học tập 1 chút thời gian cũng không ngơi nghỉ, đôu lúc y cảm thấy rất cô độc muốn kết bạn với những người bạn khác điều y nhận lại chỉ là 1 lũ nịnh bợm lợi dụng y vì y có tiền tài vật chất, 1 lần y còn suýt chút nữa bị bắt cóc trở thành con tin để tống tiền, lần đó có lẽ là do may mắn nên y thoát được. Khi trở về ngồi trên bàn ăn rộng lớn y có nói cho 3 người họ chuyện này cha y chỉ lạnh lùng nói y không có năng lực nói y yếu kém, còn nói sẽ cho y đi học quân sự để nơi đó bồi dưỡng y. Một cậu nhóc 8 tuổi còn quá nhỏ để bị bắt đi học quân sự,nhưng sự thật phũ phàng dù y có ưu tú ra sao cha mẹ vẫn không để ý tới y, còn không cho phép y giao du với người xung quanh
Ngày y tốt nghiệp cấp 3 thi đỗ vào 1 ngôi trường lớn danh giá có tiếng trong nước cha mẹ y cũng không nói gì cứ như thể đó là điều dĩ nhiên vậy, vậy mà y còn chờ đợi 1 lời khen của 2 người đó suốt 18 năm trời.
Ngày nhập học vẫn là y 1 mình, nhìn 1 số người được cha mẹ đưa tới mà y có chút trạch lòng, đôi mắt ảm đạm nhìn mọi thứ xung quanh ai cũng có bè có bạn, dường như y bị cô lập hoàn toàn ở đây cả, mọi thứ xung quanh đều ảm đạm mịt mù u tối, thật ngột ngạt nhìn những nụ cười kia thật giả tao
Y đi vào giảng đường chọn 1 nơi ít người nhất ngồi xuống mới cảm nhận dễ chịu hơn 1 chút, chắn chắn sẽ không có ai đó kì lạ bắt chuyện với mình mới an tâm. Tưởng chừng như cả học kì ấy sẽ an ổn mà trôi qua nhưng y không ngờ tới người đó bước chân vào cuộc sống của y thay đổi thật nhiều thứ, người đó khiến y cảm nhận được thế nào là chân thành, lần đầu tiên y cảm nhận được sự quan tâm của 1 người, lần đầu tiên có người không phải vì những thứ mà y có mà tiếp cận y, lần đầu y thấy 1 nụ cười tựa ánh mắt trời xua đuổi đi sự u tối, kéo y ra khỏi bức tường y tự mình xây lên để cô lập bản thân với mọi thứ xung quanh, y đã biết thế nào là vui vẻ
Lam Hi Thần như thường lệ sẽ chonh 1 góc ít người nhất để ngồi, còn có giữ 1 chỗ bên cạnh chờ người kia đến, chờ tới khi chuông vào học reo lên thì người kia mới chạy vào lớp, rất tự nhiên đi vào ngồi gần y mở miệng thở hồng hộc, Lam Hi Thần đưa bình nước của mình cho hắn còn có rút thêm khăn giấy đưa cho hắn lau những giọt mồ hôi trên mặt 1 cách rất thuần thục có lẽ những việc này thường xuyên xảy ra
Người ngồi bên cạnh ổn định nhịp thở uống 1 ngụm nước thuận tiện nhận lấy khăn giấy trên tay y cười cười nói
" Còn định cùng cậu ăn sáng nhưng mình ngủ quên mất, lát nữa chúng ta đi ăn trưa với nhau nha "
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đoản )[Hi-Trừng]
RandomĐây chỉ là truyện do con au lên cơn ngáo viết để thỏa mãn bản thân . Cách hành văn chưa bằng học sinh tiểu học . Ai kì thị thì click back =))))))) Truyện sẽ có những tình tiết OOC nặng Đoản của tớ sẽ có cả Ngược kết SE và Ngược kết HE . sẽ có đoản...