Chap 2

291 33 0
                                    

Vừa thấy một tiệm hoa bên đường, bác tài xế taxi liền cho xe tấp vào lề để Kha Vũ xuống mua hoa. Lạ thật đang giữa mùa hè vậy mà vừa xuống xe cậu đã cảm thấy toàn thân lạnh toát. Cậu loạng choạng bám vào cánh cửa xe để giữ lại thăng bằng. Thấy biểu hiện của cậu như vậy bác tài xế quay ra nhìn bằng ánh mắt lo lắng. Kha Vũ nhìn bác rồi cười nhẹ:

- Cháu không sao. Bác đợi cháu một lát nhé. Mua xong cháu ra liền.

Nói rồi cậu đi thẳng vào cửa tiệm. Hiện tại thực sự trong đầu cậu hoàn toàn trống rỗng. Cậu chẳng biết mình nên mua hoa gì, cậu cũng chẳng nhớ nổi tên các loại hoa nữa. Cậu cứ đứng thẫn thờ nhìn xung quanh khiến cho bà chủ tiệm hoa vô cùng e ngại. Bà tiến lại gần lịch sự nói:

- Chào quý khách. Không biết quý khách đây muốn mua loại hoa gì ạ?

Lúc này Kha Vũ mới bừng tỉnh, cậu quay qua nhìn bà chủ rồi bối rối đáp lại:

- Bác có thể bó cho cháu một bó hoa hồng xanh 18 bông được không ạ?

- Hồng xanh dương phải không ạ?

- Dạ đúng rồi ạ. Bác bó bằng giấy vải màu trắng hộ cháu nhé.

- Dạ vâng. Xin quý khách chờ trong giây lát ạ. Quý khách cũng có thể ra chỗ cửa sổ, ở đó có ghế ngồi chờ luôn đấy ạ.

Kha Vũ khẽ gật đầu. Nhưng thay vì ra chỗ ghế chờ, cậu lại chầm chậm bước tới cửa ra vào. Cậu muốn nhìn ngắm thế giới này thêm một chút, muốn trấn tĩnh bản thân lại thêm một chút. Cậu cứ đứng im như vậy cho đến khi nghe thấy giọng của bà chủ tiệm hoa thì mới quay lại quầy:

- Hoa của quý khách đây ạ.

- Dạ cháu cảm ơn.

Bà chủ tiệm hoa nhìn cậu rồi trầm ngâm:

- Cô gái đó chắc hạnh phúc lắm. Hoa hồng xanh là biểu hiện của một tình yêu vĩnh cửu mà.

Kha Vũ ngước lên nhìn bà chủ rồi cười nhẹ:

- Không phải là cô ấy mà là cậu ấy. Người yêu của cháu là Trương Gia Nguyên.

Bà chủ tiệm hoa hơi sững người nhưng cũng ngay lập tức thu cái ánh nhìn ngạc nhiên và đầy tò mò ấy lại rồi niềm nở với Kha Vũ:

- Dạ vâng. Tôi hồ đồ quá. Vậy xin chúc quý khách một buổi tối tuyệt vời. Cảm ơn vì quý khách đã lựa chọn tiệm hoa của chúng tôi.

- Dạ vâng. Không có gì ạ. Chúc bác một buổi tối buôn may bán đắt.

- Hẹn gặp lại quý khách.

Kha Vũ cầm bó hoa đi ra ngoài rồi vừa ngoái lại nhìn cửa tiệm vừa lẩm nhẩm trong miệng: " Chà! Phải tránh xa cái tiệm hoa này ra mới được. Sao bà chủ không nhìn ra Trương Gia Nguyên là người yêu của mình được cơ chứ?"

49 Days.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ