Chương 2

250 16 2
                                    

Trên đường về nhà, Tiêu Chiến mang theo Vương Nhất Bác đường đi qua siêu thị mua Hương Thung mầm (Xuân mầm), vòng vo hai chỗ đều không có.

Vương Nhất Bác chính mình đều mất đi kiên nhẫn: "Quên đi, đổi món khác vậy."

"Lại dạo quanh mua đồ đi, đừng nóng nảy. Dù sao hai ta trở về cũng không có việc gì, ba mẹ về nhà cũng không sớm." Tiêu Chiến đối này đệ đệ vĩnh viễn đều có kiên nhẫn, cậu ra bất kỳ yêu cầu gì đều tận lực thỏa mãn, đối với cậu luôn luôn mang theo ôn nhu cười: "Em theo anh chứ?"

"Đi thôi." Vương Nhất Bác càng thêm sẽ không cự tuyệt Tiêu Chiến yêu cầu, chỉ cần có thể bồi ở anh bên người, đi chỗ nào đều không sao cả.

Tiêu Chiến nhẹ nhàng kéo Vương Nhất Bác từ trên phần đường gồ ghề xuống: "Cẩn thận một chút, không cần đi trên đấy, cẩn thận đau chân. Tới chợ phía trước nhìn xem đi."

Vương Nhất Bác mỗi lần nghĩ muốn cho Tiêu Chiến chú ý, liền thích đi lên phần đường răng cưa gồ ghề, hoặc là bước ra khỏi lối đi bộ trung ương. Tiêu Chiến là cái phi thường cẩn thận đích người, cậu giẫm lên lộ hình răng cưa đều sợ cậu đau chân, chạy ra khỏi lối cho người đi bộ thì sợ cậu bị phía sau đụng tới. Mỗi lần cũng đều không nề hà phiền phức đem cậu nhẹ nhàng kéo trở lại chính mình bên người, lại dặn vài câu, giống như dặn dò tiểu hài tử bình thường.

Vương Nhất Bác trong lòng nghĩ muốn: Của anh ôn nhu săn sóc, nếu như chỉ thuộc về một mình em thì tốt biết bao.

Cái này chợ rau rất lớn, quản lý lại tốt, người bên trong bầy rộn ràng lại thật sạch sẽ. Tiêu Chiến hai năm này cũng là thường xuyên mang theo Vương Nhất Bác đến đi dạo cái này chợ, dù sao trong siêu thị bên cạnh đồ không có toàn diện như bên này, có một bộ phận càng thêm là không có bên này mới mẻ. Bởi vì hai vị phụ huynh bận rộn công việc, Tiêu Chiến từ lúc đi theo cha Tiêu gia nhập Vương Nhất Bác gia đình, liền gánh vác ca ca chức trách, tận tâm tận lực chiếu cố lấy Vương Nhất Bác ẩm thực sinh hoạt thường ngày. Kia thật là lại làm cha làm mẹ cộng thêm làm ca ca, vì vậy muốn bù đắp hết thẩy những gì còn thiếu cho cậu.

Hai người như ý mua được Hương Thung mầm, Tiêu Chiến phảng phất thấy được hình ảnh món ăn hoàn thiện cùng bộ dạng ngấu nghiến ăn ngon lành của Vương Nhất Bác, không khỏi cười đến càng vui vẻ: "Bác Bác, em còn muốn ăn gì không?"

"Cơm tối ăn đơn giản vậy là được rồi." Vương Nhất Bác tâm tình tốt cũng không có cùng Tiêu Chiến so đo xưng hô: "Dù sao anh kiếm tiền cũng không dễ dàng." Ngoài miệng là nói như vậy, tiền của ca ca đều bị cậu dùng để mua giầy phiên bản giới hạn cùng ván trượt mất rồi, cũng không nghe cậu nói tiết kiệm.

"Anh tùy tiện một cái bản thiết kế, cũng đủ cho em mấy năm no nê." Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác đây là tạm thời không nghĩ tới món ăn gì khác.

Vương Nhất Bác nghĩ thầm: "Nguyên lai bản thiết kế của anh càng ngày càng đáng tiền, vậy em phải dùng nhiều một điểm, để anh không có tiền nhàn rỗi mà đi yêu đương." Vì thế cậu che dấu ác liệt cẩn thận suy nghĩ, xoay người hướng Tiêu Chiến nói: "Em không thể lại ăn nhiều cơm, em đều dài mập giày đều không vừa chân, em nghĩ lại mua đôi giày."

[CV/HOÀN] Hải Vương gặp phải Trà Xanh! - ZSWWNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ