Chap 6 - Mâu thuẫn

85 14 2
                                    

Điểm của Toru đã được cải thiện một cách rõ rệt khiến Rin vô cùng phấn khởi. Cậu cũng mở lòng với cô hơn trước đây. Rin có thể nhận thấy nhiều khía cạnh của Toru mà cô còn không nghĩ là cậu có. Đó là Toru giỏi nấu ăn một cách khó tin, cậu từng làm món mì xào hải sản thơm phức mà Rin tin chắc cô sẽ không tài nào quên được hương vị ngon tuyệt này. Cậu ta còn chắc nịch rằng nó còn có thể tốt hơn nếu nguyên liệu được lấy từ làng của cậu, Toru chê hải sản của Konoha không được tươi và chỉ bé bằng một phần ba so với ở quê nhà mình. Rin không đáp lại, mặc cho cậu cứ huyên thuyên về những điều mà cậu không thích khi ở đây. Đối với Rin, cô chỉ nghi ngờ về mức độ tỉ lệ thuận giữa nấu ăn ngon và ăn ở sạch sẽ.

Căn phòng trở nên yên ắng, chỉ nghe thấy tiếng giấy bút sột soạt, dường như Uzumaki đang gặp khó khăn với một bài toán nào đó, đại số chưa bao giờ là thế mạnh của cậu. Rin đã xong phần của mình, cô quan sát cậu từ góc độ này và thầm công nhận Toru khá là đẹp trai. Mái tóc màu đỏ đặc trưng cùng làn da trắng khiến cậu luôn nổi bật giữa đám đông. Một số đám con gái trong lớp cô đã chuyển sang thích cậu thay vì Kakashi, họ có vài lần bắt chuyện với cậu nhưng có vẻ cậu chẳng bận tâm mấy. Rin nhìn lên đồng hồ, thời gian vẫn còn khá dài cho đến khi kết thúc buổi học, và cô cảm nhận được Toru sắp không trụ nổi rồi.

"Chúng ta đi hóng gió chút không?" - cô thành công thu hút sự chú ý của Uzumaki - "Để thay đổi không khí."

Toru đồng ý vì cậu ta không muốn phải tiếp tục vùi đầu trong đống sách vở này.

Cả hai đi dạo vòng quanh qua một vài con phố nhỏ trong sự nhàm chán cho đến khi Rin gợi ý cậu dẫn cô đến nơi mà cậu thích. Và Rin hối hận ngay với điều đó, vì giờ đây cô đang phải leo trèo qua khu rừng tịch mịch, không biết cậu yêu thích gì ở cái nơi này chứ cô sợ rắn lắm rồi. Ngoài ra thì Toru đi rất nhanh, cậu không có ý định gì là chờ cô bắt kịp và thậm chí còn không thèm quay lại để kiểm tra xem Rin có đang đi sau cậu hay đã lạc mất xác rồi. Hóa ra khoảng cách giữa cô và cậu vẫn còn cách xa hơn cô tưởng.

Bước qua khỏi rặng cây cọ xanh um, Rin đoán đây là đích cuối khi Toru dừng lại và "đợi", cô đã đoán đúng. Một khung cảnh hoàn toàn khác hiện ra trước mắt, một con suối nhỏ vắt ngang qua với làn nước mát trong veo đến mức Rin có thể thấy vài con cá đang bơi lội ở dưới đáy. Hai bên bờ là những cây dâu dại mọc xen lẫn với cây nho, cây lựu và những cây kỳ quái mà Rin còn không biết tên. Xa hơn nữa là đôi bướm màu xanh như mang cả bầu trời lướt mình trong làn gió. Cô bất ngờ khi ở Konoha lại có một nơi như thế, cứ tựa như khung cảnh thần tiên trong câu chuyện cổ tích mà mẹ từng kể cô nghe. Xem ra chuyến đi này cũng không bõ công vô ích.

"Ở đây đẹp quá! Làm sao cậu lại phát hiện ra chỗ này vậy?" - Rin háo hức nhìn Toru.

Cậu cười nhếch mép, không che dấu sự kiêu ngạo trong lời nói - "Vì tôi giỏi, thế thôi."

Rin phồng má, cô đi dạo và hái vài quả dâu rồi rửa chúng bằng nước của con suối, cô chìa tay chia sẻ cho cậu, Toru không từ chối. Nói sao nhỉ, vị dâu chua hơn bình thường nhiều. Có lẽ vì nó chỉ là quả dại và không được ai chăm sóc, nhưng dù sao nó cũng chẳng thể làm suy giảm sự yêu thích của Rin với dâu. Trong lúc nhâm nhi số còn lại, cô thấy Toru nhìn xuống dòng suối, cậu ta đang rất tập trung. Chợt cậu đưa tay kết ấn. Từ mặt nước một vài quả cầu nhỏ trồi lên, lơ lửng giữa không trung.

[ĐN Naruto] Cậu là cả thế giớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ