Đã hơn một tháng nhập học, sau khi ổn định các lớp, trường tổ chức một buổi dã ngoại cho học sinh mới. Mew cũng vừa quay xong bộ phim của mình, hiện tại đang để cho nhóm quản lý làm công tác quảng bá nên anh có một vài ngày rảnh. Thân là chủ nhiệm, anh phải đi cùng học sinh của mình.Chuyến đi hai ngày một đêm lần này là ở một ngọn đồi phía sau ngọn núi ở ngoại ô, từ trường đi phải mất nửa ngày. Vì các hoạt động của học viện đều có các giáo viên, diễn viên là cựu học sinh tham gia nên địa điểm cũng phải cẩn thận và an toàn. Ai cũng hào hứng cho chuyến đi lần này, tất cả đồ đạc dã ngoại như giỏ thức ăn, đồ ăn sống, bếp núc và lều đều được mang theo hết. Đêm trước ngày đi Mild còn xách vali sang nhà Gulf để ngủ lại, sáng hôm sau cùng nhau tập trung sớm.
Gulf đối với chuyến đi lần này cũng không có gì đặc biệt. Đơn giản chỉ là ra ngoài chơi, sao mọi người có thể vui vẻ đến như vậy nhỉ. Cậu chỉ chuẩn bị vài ba bộ quần áo và một ít bánh kẹo, gói gọn trong cái balo nhỏ, trái ngược so với mild thùng thùng đống đống mang theo nào là chăn gối rồi đồ dùng cá nhân. Chỉ là cắm trại thôi mà, có phải di dân đâu chứ.
Mild đã sốt sắng đi ngủ từ rất sớm, chỉ có Gulf theo thói quen là vẫn còn nằm nghịch điện thoại đến tận khuya. Trên twitter lại có một hashtag mới lọt top 1 trong đêm. Là hashtag chúc mừng Mew vừa hoàn thành phim mới của mình. Sức ảnh hưởng của anh lớn thật, phim thậm chí còn chưa chiếu mà độ hút nhiệt đã cao như vậy. Gulf đúng là có chút ngưỡng mộ. Nhưng nào có ai biết nghệ sĩ Mew Suppasit lại có mặt đáng ghét kia chứ. Người hâm mộ chỉ thấy được mặt diễn của anh ta thôi. Còn thái độ của anh ta đối với cậu khinh thường thế nào thì nào có ai thấy. Gulf khó chịu cất điện thoại vào, lăn qua lăn lại rồi cũng ngủ.
Sáng hôm sau, Gulf bị Mild réo dậy từ ba giờ sáng.
“Tao chỉ mới ngủ được hai tiếng thôi đó”
“Dậy đi dậy đi, một chút mày có thể ngủ ở trên xe mà”
Gulf vừa cằn nhằn vừa đi vào chuẩn bị. Sau khi xong xuôi thì đã là bốn giờ. Mild giành lái xe vì nhìn đi, cái mặt của Gulf thiếu điều muốn dán xuống sàn nhà được rồi.
“Đã nói phải ngủ sớm dậy sớm mà tận khuya mới ngủ. Nếu vậy sau này diễn phải thức khuya dậy sớm thì làm sao chứ”
“Được rồi, ồn quá”
“Nếu hôm nay tao không qua ngủ thì chắc mày dậy trễ rồi đó”
“Tốt thôi, không cần phải đi nữa”
“Dù là hoạt động chào mừng nhưng cũng tính điểm chuyên cần đó. Mày nghĩ trường học là nhà mày sao mà muốn làm gì thì làm”
“Học thì được, còn mấy cái chơi bời này thì có gì mà quan trọng”
“Tại mày ghét thầy nên mới nói vậy chứ gì”
Gulf không phản ứng gì. Từ nãy giờ cậu vẫn nghiêng đầu tựa vào cửa kính, mắt dính lại với nhau, lười biếng đối chất với Mild. Nhưng nói đến đây thì đúng là không còn gì để bàn nữa, vì Gulf ghét anh ta thật.
Đến trường, trời vẫn còn chưa sáng nhưng ở sảnh đã đông đúc người rồi. Gulf đeo vỏn vẹn một cái ba lô, áo phông quần jeans nhưng tóc để xõa mềm mại, không vuốt keo như mọi ngày. Vì đơn giản là cậu buồn ngủ. Những khi buồn ngủ thì đến não cũng không hoạt động nữa, đừng nói đến chuyện ăn diện hay làm đẹp này kia. Gulf và Mild đi về phía lớp, đọc tên cho Mew điểm danh.

BẠN ĐANG ĐỌC
🎫 Cho em một socola đen ngọt 100%🎫 (END)
RomanceVăn án "Tôi ghét nhất những người xem thường người khác" "Còn tôi ghét nhất những người cố tỏ ra bản thân rất có nguyên tắc" Gulf Kanawut - 20 tuổi, sau một cuộc cãi vã lớn với bố mới được chuyển đến trường đào tạo diễn viên chuyên nghiệp. Đi cùng c...