Sáng hôm sau, Gulf mở hờ mắt mình ra, nhìn lên trần nhà trắng trơn lạ lẫm. Cậu theo thói quen đưa tay sang bên cạnh tìm kiếm nhưng lại phát hiện cả người nhức mỏi, tay gắn đầy dây truyền nước biển và đo nhịp tim, không thể cựa quậy được
“Mew?”
Cậu cất giọng thều thào gọi tên anh. Mew ở sofa bật dậy, anh còn tưởng mình nằm mơ.
“Gulf? Gulf? Em tỉnh rồi hả?”
Gulf chớp chớp mắt làm quen với ánh sáng bên ngoài, thân thể nhức mỏi, Gulf biết mình đã ngủ khá lâu.
“Ở đây là bệnh viện đúng không anh?”
“Đúng rồi, ở bệnh viện. Em sao vậy? Để anh gọi bác sĩ”
“Em không sao hết. Nhưng sao em ở đây?”
“Em...Không nhớ hả?”
“Không, em đang ngủ ở nhà mà?”
Mew hoảng hồn, anh lập tức chạy đi gọi bác sĩ. Bác sĩ và y tá đến, tiến hành kiểm tra nhịp thở và các đại mạch, không phát hiện gì bất thường. Nhưng như ông đã nói lúc trước, nếu chăm sóc không cẩn thận có thể dẫn đến rối loạn các đoạn kí ức, mà hôm qua Gulf đã đứng dưới nắng trưa quá lâu, có thể điều đó là nguyên nhân, vì nắng Thái Lan thật sự rất gay gắt.
“Là như thế nào? Tôi vẫn chưa hiểu rõ”
“Là cậu ấy sẽ bị rối loạn những đoạn kí ức. Vẫn sẽ nhớ người và địa điểm, nhưng không có khả năng sắp xếp thời gian xảy ra các sự kiện đó, dẫn đến có một số chuyện quên, một số chuyện nhớ nhưng mờ mịt, không rõ ràng”
“Vậy phải làm sao thì mới hết? Bác sĩ nhất định phải chữa khỏi cho em ấy”
“Cái này tùy thuộc vào bệnh nhân thôi”
Mew nhìn vào trong phòng, Gulf vẫn nằm im thin thít. Cậu không giận anh, ngược lại còn kêu tên anh rất thân thuộc, vậy có phải đã quên đi đoạn kí ức gần đây hay không. Nếu vậy, thì là tốt hay xấu đây...
Mew ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, đỡ Gulf ngồi dậy. Gương mặt Gulf đăm chiêu, thoáng thẫn thờ, nhưng thoáng cũng rất chăm chú vào điều gì đó
“Em đang nghĩ gì vậy?”
“Tại sao chúng ta quen nhau vậy anh?”
“Em không nhớ sao?”
“Em không biết. Em nhớ em có nhớ, nhưng sao càng nhớ nó càng quên”
“Chúng ta quen nhau là vì lần đó trước cổng trường....”
“À em nhớ rồi. Có phải là lúc trả lời phỏng vấn không anh?”
“Đúng rồi”
“Vậy còn...phim thì sao? Em đóng phim chưa?”
“Em đóng được hai bộ phim rồi, là đóng cùng anh. Còn một phim hành động đang đóng dở”
“À...Còn...”
“Bây giờ ăn gì đó trước đi. Những cái đó chúng ta sẽ nói lại sau, có được không?”
“Nhưng em bị gì vậy? Sao tự nhiên em mau quên quá”
“Chắc em hơi mệt. Nghỉ ngơi là khỏe thôi mà”
BẠN ĐANG ĐỌC
🎫 Cho em một socola đen ngọt 100%🎫 (END)
Любовные романыVăn án "Tôi ghét nhất những người xem thường người khác" "Còn tôi ghét nhất những người cố tỏ ra bản thân rất có nguyên tắc" Gulf Kanawut - 20 tuổi, sau một cuộc cãi vã lớn với bố mới được chuyển đến trường đào tạo diễn viên chuyên nghiệp. Đi cùng c...