Ở trong phòng quan sát đặc biệt thêm hai ngày, tình trạng của Tống Á Hiên cũng dần ổn định, vốn dĩ cậu mè nheo đòi trở về nhà, thực sự cái mùi thuốc sát trùng ở bệnh viện này khiến Tống Á Hiên không thích chút nào.Nhưng Lưu Diệu Văn lại nhất quyết muốn cậu ở viện thêm vài ngày, bác sĩ cũng nói nên quan sát thêm, cho nên Tống Á Hiên chỉ đành nhăn lại mặt nhỏ mặc cho bản thân bị đẩy tới phòng bệnh phổ thông.
Lưu Diệu Văn chỉnh đốn lại giường đệm cho Tống Á Hiên, gọt cho cậu một trái táo, phải dỗ dành mãi Tống Á Hiên mới ăn vài miếng, ba mẹ Tống mở cửa bước vào, mẹ Lưu lúc này lại không thấy đâu.
"Lưu Diệu Văn cậu ra ngoài với tôi một chút."
Mẹ Tống cả gương mặt lo lắng đã biến thành lạnh nhạt.
"Mẹ?"
Tống Á Hiên tự dưng có chút bất an, khẩn trương nhìn mẹ mình, muốn biết vì sao lại muốn Lưu Diệu Văn ra ngoài một mình.
"Con à, mẹ ra ngoài nói với cậu ta vài câu, con ở trong này nghỉ ngơi đi."
"Nhưng mà...."
Tống Á Hiên vẫn cảm thấy bất an, rốt cuộc là chuyện gì mà lại không cho cậu nghe chứ.
Ba Tống nhìn ra vợ đang do dự, bước lên phía trước nói nhỏ với bà.
"Bà xã, chúng ta đừng nên can thiệp sâu vào chuyện hai đứa nhỏ..."
"Không được."
Nghe thấy hai người nói chuyện, Lưu Diệu Văn cũng đoán được mấy phần, anh biết mình không thể tránh được thẩm vấn của mẹ Tống, vốn dĩ anh cũng không có ý định muốn trốn tránh.
Cúi người hôn lên tai Tống Á Hiên một cái, anh thấp giọng.
"Bảo bảo, một lúc nữa anh liền quay lại." Âm thanh bên tai khiến Tống Á Hiên mẫn cảm mười phần run lên một cái, không nhịn được đỏ mặt, mềm mềm nhắc nhở ba mẹ còn ở đây.
——
Hai người đi tới cuối hành lang, lúc này dở đó không có nhiều người qua lại vì đang là giờ cơm trưa, xung quanh rất tĩnh lặng , mẹ Tống nhìn anh một cái, lạnh lùng mở miệng.
"Tôi định sau khi Á Hiên hồi phục sẽ đưa nó về."
"Cái.... Cái gì ạ?"
Một đòn này của mẹ Tống giáng quá nhanh, khiến cho Lưu Diệu Văn không kịp trở tay .
Anh còn tưởng mẹ Tống sẽ mắng anh vì sao không chăm sóc tốt Tống Á Hiên, anh sớm đã chuẩn bị để tiếp nhận lời trách mắng.
Nhưng nhìn tình huống này, anh hoàn toàn không ngờ được, nhất thời không biết làm thế nào cho phải.
"Cậu khiến tôi quá thất vọng, tôi đem Á Hiên giao cho cậu, cậu lại khiến nó mất nửa cái mạng. Cũng trách tôi, tôi quá khinh suất, đúng là tôi không nên....Không nên để cậu và nó ở bên nhau."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Trans FIC] [Văn Hiên] - 《Túi kiều khí》
Fanfic- Tác giả : Sing - Không áp dụng lên người thật. - Thể loại : ABO, 15+ - Số chương : 42 (Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả. Bản dịch chỉ đảm bảo 70% nội dung gốc. Vui lòng không re-up, chỉnh sửa bản dịch của Lang Ngư dưới mọi hình thức. Than...