Chương 15

1.3K 189 23
                                    

      Một tuần sau đó...

      Kisaki tỉnh lại. Điều đầu tiên hắn làm sau khi mở mắt đó chính là hỏi mọi người có bị làm sao không...

      Mocchi gần đó đang vắt khăn lau trán cho hắn thấy người đang nằm thở nhè nhè ngồi dậy bất thình lình trừng mắt. Mocchi suýt nữa són ra quần, Kisaki làm hắn tổn thọ mất mười năm !!!

      Mocchi vừa trố mắt nhìn vừa thở dài: Không lo thân mày đi kìa, bị đánh cho mềm người luôn mà vẫn có thời gian lo cho người khác...

     Hanma biết tin liền bật phắt dậy khỏi giường, nhanh như một cơn gió lao đến mở cửa phòng khách nơi Kisaki đang nằm.

      Hanma: Kisaki Kisaki Kisaki Kisaki !!!

      Kisaki bịt tai: Trời ơi là trời, im giùm cái coi, nằm một chỗ cũng không yên với mày nữa !

      Hanma thấy hắn có thể nói chuyện lại bình thường thì mừng muốn rớt nước mắt: Tốt quá rồi Kisaki, mày vẫn nhớ tao là ai chứ ?

     Kisaki: Tao bị đánh ở tay với chân chứ có đụng chạm gì tới não đâu mà nhớ với không nhớ !

      Hanma nghe vậy không biết nên khóc hay nên cười. Nhưng trên hết là Kisaki của hắn đã bình an tỉnh lại rồi, đội ơn Chúa. Mấy ngày qua hắn không thể nào chợp mắt được, bây giờ thì có thể thở phào nhẹ nhõm rồi...

      Hanma: Kisaki, từ nay về sau mày đi đâu tao sẽ theo đó, tao sẽ bám dính mày như keo ruồi vậy ớ. Nhưng mà mày đừng giận, tất cả vì sự an toàn của mày!

      Kisaki:...

      Kisaki nghỉ trong bụng: Mới tỉnh lại nghe mày nói vậy muốn đột quỵ ngang, biết vậy thôi thà đừng tỉnh...

     Bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập, Izana, Kaku và Rindou cùng kéo cửa đi vào. Cả bọn đều rất vui mừng nhìn Kisaki đã qua cơn nạn và tỉnh lại như một phép màu...

     Rindou vỗ tay: Ô de, mừng hỉ mừng hỉ...

    Kisaki: Đồ thần kinh, có ai cưới đâu mà mừng hỉ !!

     Izana: Chúc mừng tân hôn !!

     Kaku: Ấy, cái này cũng giống cái của Rindou mà, không phải đâu...

     Izana: Ơ thế...À nhớ rồi, chúc mừng động phòng Kisaki !!

     Kisaki: Này 💢

     Nói rồi còn nháy mắt một cái với Kakuchou, kiểu như muốn nói, tao biết tao giỏi văn mà, mày không cần nhắc !

     Kisaki bóp trán:...thôi tụi bây ra ngoài hết đi, tự nhiên tao thấy đau đầu quá...

     Hanma: Ế ế, không sao chứ ?

     Kisaki: Mày là đứa nên đi ra nhất đó...

      Kisaki chú ý tới Ran bé đang nằm gọn lỏn trong tay Rindou, mắt to ánh tím nhìn hắn nhưng không nói lời nào.

     Kisaki giơ tay bế nó, nhéo nhéo cái má phính: Hổm rày có quậy phá lắm không ? Mỗi ngày vẫn 4 hộp pudding đều đặn à ?

[ Tokyo Revengers ] [ RanRin ] Anh Trai Hóa Nhỏ Là Trải Nghiệm Gì ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ