[12] Vũ Điệu Của Những Nhành Hoa Diên Vĩ

366 50 11
                                    

I can't control myself, what do I do?

Chuyến bay trở về Bắc Kinh của Rikimaru hạ cánh vào lúc chín giờ ba mươi lăm phút tối. Alex nhìn đồng hồ một cái rồi hướng nhân viên của mình, nói:

"Cũng đã không còn sớm nữa, mọi người về nhà nghỉ ngơi đi. Sáng ngày mai chúng ta sẽ có một cuộc họp tổng định kì. Đừng đến muộn đấy nhé."

Tất cả đồng thanh vâng dạ, sau đó ai nấy đều rôm rả nói cười, người gọi gia đình đến đón, người lại cầm điện thoại cúi đầu chăm chú đặt xe.

Hàn Yên Hồng đứng bên cạnh Rikimaru, chờ Alex nói xong, cô liền quay sang hỏi anh:

"Riki-kun, em có muốn qua công ty cùng chị một lát không? Chị cần lấy vài bản báo cáo, với lại cũng có vài hợp đồng muốn đưa em xem thử."

"Được. Em hiện tại cũng chưa muốn về nhà cho lắm."

Alex bên kia nghe vậy liền đi sang chỗ hai người đang đứng, mỉm cười hướng Hàn Yên Hồng:

"Có gì ngày mai rồi làm. Tiểu Hồng, cô cũng cần phải nghỉ ngơi, đừng quá sức như vậy rồi lại khiến bản thân sinh bệnh, công việc sẽ bị ảnh hưởng."

Lời Alex nói, Hàn Yên Hồng dùng đầu gối cũng hiểu được gã đang nhắc cô để yên cho Rikimaru trở về nghỉ ngơi, chứ thử cô rủ một người khác không phải Rikimaru xem, còn khuya gã mới quan tâm như vậy.

Alex nói xong thì quay sang Rikimaru, khẽ hỏi:

"Em có xe chưa? Anh gọi xe đưa em về nhé. Rồi chúng ta nói chuyện sau được không?"

Lúc Rikimaru đang định lên tiếng trả lời gã thì thình lình phía sau có một bàn tay vươn đến, kéo anh ra sau khiến Rikimaru bất ngờ mà loạng choạng suýt thì ngã ngửa.

"Câu hỏi này không phải anh nên hỏi Rei sao? Còn người này đâu có phiền anh quan tâm."

Ánh mắt Alex tối sầm lại, gã liếc sang nhìn kẻ vừa mới lên tiếng:

"Chuyện của chúng tôi, tại sao cậu cứ phải chen vào vậy?"

Người kia mỉm cười vờ ngạc nhiên, nhàn nhạt hỏi ngược lại Alex:

"Tôi không được làm thế sao?"

"Tất nhiên là không nên rồi." Gã kéo nhẹ khoé môi, ánh mắt thêm vài phần khó chịu "Cậu quyết tâm bám theo chúng tôi đến vậy, rốt cuộc thì cậu muốn cái gì?"

"Anh vậy mà không tường tận được cái tôi muốn cơ đấy. Nực cười thật ngài Bradley à."

Cuộc đối thoại của hai người trước mặt, Rikimaru không biết và cũng không có nhu cầu tìm hiểu chúng, thứ mà anh hiện tại quan tâm chính là tên kia đang càng lúc càng siết lấy cổ tay anh, khiến Rikimaru đau đến muốn rơi cả nước mắt, dù rằng anh dùng sức cách mấy để gỡ tay cậu, nhưng vẫn như muối bỏ biển, người kia căn bản mạnh hơn Rikimaru rất nhiều.

Alex bên này cũng nhìn ra được Rikimaru đang bị kẻ kia làm cho đau tay, nhịn không được muốn vươn tay kéo người trở về nhưng Santa lại di chuyển chắn giữa gã và anh khiến Alex càng lúc càng giận dữ:

[SanRi] VALSE DES FLEURS (END) - Lynx210Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ