[32] Vũ Điệu Của Những Nhành Hoa Diên Vĩ

489 60 4
                                    

So I hope you'll stop for a moment and look at me

Sau khi Santa rời khỏi bệnh viện là khoảng cuối tháng mười hai và đầu tháng một. Lúc ấy tiết trời ở Nhật Bản cực kì lạnh, cả hai mua được một căn hộ ở gần trung tâm, bày trí theo phong cách vừa cổ điển vừa phương Tây.

Từ lúc Santa khoẻ lại, Rikimaru dường như cái gì cũng bắt cậu làm, cái gì cũng sai sử cậu, khiến cho lắm lúc Santa vừa mới cầm điện thoại lên vào trận đấu game thì lại vội vàng bỏ xuống chạy theo anh.

"Santa mang hộ anh đống đồ anh vừa mua ở dưới hầm xe lên đi."

"Hôm qua xe anh chạy vào bãi rác, lỡ làm bẩn rồi. Em mang đi rửa đi."

"Ơi Santa, nhà vệ sinh tắt nước rồi. Em xử lí đi nhé."

"Bồn nước nghẹt rồi. Santa nhanh sửa hộ anh."

"Nè Santa, em-" Santa lập tức quay sang dùng môi mình chặn lấy môi Rikimaru, mang lời anh định nói nuốt hết xuống bụng. Cái hôn này vừa sâu vừa dài, đến khi cậu tách khỏi anh đã khiến Rikimaru nhũn hết cả chân.

"Em, làm cái gì vậy?" Rikimaru cau mày, vươn tay nhéo má cậu kéo ra hai bên.

"Thì hôn anh."

"Tự dưng đi hôn? Cái bếp bị hỏng rồi! Còn không mau đi sửa cho anh. Em muốn tối nay ăn cơm ngoài hả?"

"Hỏng thì mua cái mới, em không sửa đâu!"

Rikimaru cáu:

"Em giàu quá ha. Cái gì hỏng cũng đi mua thì tiền đâu nữa mà dùng?"

Santa ôm lấy Rikimaru, cười hì hì nhìn anh:

"Không giàu nhưng đủ nuôi anh cả đời đó."

"Nói điên nói khùng. Bỏ ra! Trước ai kêu tôi ghê tởm đến mức không muốn đụng vào? Giờ còn bảo nuôi tôi cả đời!"

Rikimaru đột ngột nhắc lại vấn đề này khiến Santa sững người trong chốc lát, sau đó cậu vội vã làm nũng anh:

"Riki-kun đừng nhắc lại mà. Lần đó em sai, là em không tốt."

"Sai đúng cái gì. Lời đã nói thì không rút lại được đâu. Bỏ anh ra đi!"

Rikimaru cau mày gạt tay Santa ra, anh đi thẳng vào nhà vệ sinh rửa mặt khiến cho cậu vừa sợ lại vừa hoảng, vội vã chạy đi nghiên cứu sửa cái bếp hỏng.

Tối hôm ấy, sau khi ăn xong bữa cơm thì Rikimaru kéo Santa đến trường Amaterasu thăm mọi người. Lúc cả hai thu dọn đồ đạc gọn gàng, chuẩn bị xuống dưới hầm lấy xe thì thình lình điện thoại Rikimaru vang lên mấy hồi chuông. Ban đầu là vì anh không để ý nên lỡ mất hai cuộc, sau thì Santa nghe được liền nhắc anh.

Người gọi đến cho Rikimaru là người cũ, Alex.

Từ lúc rời khỏi Bắc Kinh cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên gã gọi cho anh, mà cũng là lần đầu tiên hai người nối lại liên lạc với nhau.

"Riki-kun, em khoẻ không?" Gã hỏi, sau một lúc lưỡng lự bối rối "Anh tưởng em sẽ không nghe điện thoại của anh nữa."

"Không đâu." Rikimaru mỉm cười, anh đưa mắt nhìn lên Santa, kẻ đang chăm chú dõi theo cuộc điện thoại của hai người "Em khoẻ, anh thế nào?"

[SanRi] VALSE DES FLEURS (END) - Lynx210Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ