Chương 1. Hãy giải quyết mọi việc trong hòa bình.

5.3K 543 26
                                    

Lưu ý : Lệch nguyên tác, có thể oc nhân vật và mốc thời gian có khả năng không theo nguyên tác.

Ầy, fic viết giải trí là chính mà.

----------------

Buổi chiều đẹp trời với ánh nắng nhàn nhạt phủ khắp khu phố khiến cho lòng người ta cảm thấy thật khoan khoái. Kuroba Aoi thả hồn trôi gió, đạp xe đi giao đồ ăn. Vừa đi vừa huýt sáo, nét yêu đời hiện hữu trên khuôn mặt trẻ con.

Đến địa chỉ đã giao hẹn qua điện thoại của khách hàng. Shipper Kuroba dừng xe, gác chân chống. Bạn trẻ nhà ta mở thùng hàng lấy ra hộp đồ ăn nhanh khách đặt. Đằng ấy hí hửng bấm chuông cùng gọi thật to.

"Tomoya san, xin hãy ra nhận hàng. Đơn gồm có hai phần cơm gà và hai phần coca cola! "

Rồi, giờ thì rung đùi trên xe chờ khách ra nhận. Chuông nhà vẫn ổn, sân nhà cũng hẹp, khách sẽ xuống nhận ngay thôi.

Ở gần đấy có nhóm nhỏ gồm vài thanh niên tụ họp với xe côn đậu đầy trước cửa võ đường nhà Sano. Họ đang cười nói vui vẻ với nhau.

Từ phía xa có một chàng thanh niên không đội mũ bảo hiểm lái xe chạy đến. Quả đầu tóc đen để phơi ra với gió trời trong khi đang phóng nhanh như kẻ cướp. Vừa đi vừa cười đùa vẫy tay với đám thanh niên kia. Kuroba thầm kì thị trong lòng, 'Chạy ẩu mà để đầu trần. Bộ muốn lên kệ tủ hay gì? '

Tất nhiên đằng ấy không dám ý kiến. Vì nhìn đi, liếc xơ qua thôi cũng biết thanh niên kia là thành phần bất hảo rồi. Dây vào chi cho mệt thân. Sợ rằng chỉ cần cái liếc mắt thoáng qua thôi cũng đủ để Kuroba bị đánh hội đồng rồi.

Nghĩ thế bạn trẻ Kuroba nọ rất biết điều mà de xe đạp xích vô trong cho người kia đi qua. Để tránh phiền phức, đương nhiên rồi.

Nhưng có vẻ như người tính không bằng trời tính đi.

"Ồ, anh chưa từng thấy em đi ngang khu này. Chà, mới nhỏ thế mà đã đi giao hàng được rồi. Chả bù với anh nhóc nhà anh. " người nọ dừng xe lại bên cạnh con xế sắt giao hàng của Kuroba mà hỏi thăm với bộ mặt hào hứng.

'Gì thân thiện vậy cha. Giật cả mình à. ' Kuroba không khỏi nhướng mày.

"Vâng, em mới vô nghề được hai hôm. " đương nhiên Kuroba rất thân thiện đáp lại.

Đằng ấy thực sự không muốn gây sự với du côn trong khi đang làm việc đâu. Đổ bể cái gì là khóc ói luôn.

"Là cửa hàng Yamazaki đó sao? Là quán quen của anh rồi, vậy ra em là nhân viên mới ha. " chàng thanh niên vẫn tươi cười tiếp tục cuộc trò chuyện, "Nhân tiện anh là Sano Shinichirou, còn em? "

'Khiếp, trái đất tròn thật, ra là khách quen. '

Kuroba mắt cá chết nhìn vào bàn tay đang xòe ra trước mặt với tín hiệu rất dễ hiểu : Nắm tay anh đi ku.

"Kuroba Aoi, hân hạnh làm quen. "

"Lần tới gặp nhau nhé. " Shinichirou cười toe toét rồi phóng đến bầy anh em đang gọi ở đằng sau.

Kuroba nghệch mặt ra.

'Rốt cuộc thì tự dưng bắt chuyện làm gì trời! Mà bỏ qua đi, vị khách Tomoya kia chắc hơi nặng tai nên không nghe thấy mình gọi. Giờ này vẫn chưa vác xác xuống thanh toán. Đang giải quyết vấn đề sinh lí hay gì? '

Tokyo revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ