Chương 10. Như cánh diều trôi theo gió.

1.5K 284 50
                                    

Kể từ đợt vô tình cứu cô lọ lem xinh gái nhất trường_ Sanzu, tôi vô tình trở thành đối tượng theo đuổi của em ấy. Dần dà, trái tim vốn đã nguội lạnh từ lâu sau bao cuộc tình mây mưa với biết bao cô gái đã có thể rung động trở lại. Tôi đã biết yêu mặc cho đối tượng của tôi còn nhỏ tuổi quá. Cơ mà không sao, tôi vẫn sẽ chờ em lớn lên. Để một ngày có thể đường đường chính chính bên em.

Ôi tình yêu thật diệu kỳ làm sao! Nó đột ngột đến bên vào ngày ta không ngờ, vào giờ ta không biết. Và vả vào mặt ta một cú thật mãnh liệt đầy bất ngờ như khoảng khắc võ sĩ người Trung Quốc đá vào hạ bộ đối thủ. Nó khiến cho đầu óc ta trở nên ngu si mà đắm chìm vào vị đắng ngọt của mối tình. Như Xuân Diệu đã cho thấy điều đó qua bài thơ "Đây thôn vĩ dạ " và đã chứng minh tình yêu đến từ khoảng khắc giao động của trí khôn và sự đần độn. Lần này, tôi xin hứa sẽ trân trọng mối tình này, tôi sẽ bảo vệ Sanzu đáng yêu đến cuối đời. Và hai chúng tôi sẽ sống hạnh phúc đến ngày răng long tóc rụng...., tóc bạc.

Xin lỗi các bạn, này giờ tôi đang ngáo nên chém bậy bạ.

Số là tại Aoi chan hiện hồn về và đòi nghe chuyện tình yêu đôi lứa nên tôi bịa đại ra trước khi nó bóp cổ tôi.

Giờ thì tấp vào lề thôi nào.

--------

Hè năm lớp 5 đến nhanh như chó chạy ngoài đồng. Các bạn biết mùa hè thì sẽ phải làm gì rồi chứ gì. Chính là nó! Đi thả diều thôi nào các chế ơi!

Tôi đã cặm cụi gọt tre cắt túi bóng, và chuẩn bị một số nguyên liệu để làm một con diều sáo thật đỉnh cao đi chơi hè. Tôi đã chán mấy co diều vải mua ngoài chợ mấy năm trước rồi. Nhân đang rảnh gần chết thì lôi tài nghệ ngày xưa ra mài lại cũng vui.

Bố Aoi đã há hốc mồm ra nhìn tôi sáng chế ra món đồ chơi thủ công đậm chất Việt này và ông đã năn nỉ tôi bày cho cách làm.

Công nhận bố Aoi dễ thương thật.

Thế là hai bố con cùng làm với nhau. Mỗi người tạo ra một chiếc diều thật xinh cho riêng mình còn mẹ thì cười khúc khích ngồi bên bệ thềm nhìn hai cha con.

Đương nhiên mỗi khi trò mới đến sẽ không thiếu những gương mặt lạ lẫm khác góp vào. Hai anh em Rin Ran chính là cuộc vui nào của tôi cũng xuất hiện.

Là mẹ tôi đã rủ tụi nó qua!

"Chu choa~ con diều nhìn đỉnh ghê! " Ran say xưa không chớp mắt nhìn món đồ tôi vừa chế tạo xong.

Ôi thứ âm thanh rùng rợn thật quen thuộc.

"Mày làm thiệt đó hả Aoi. " Rindou cũng thò mặt vào hóng hớt.

Đương nhiên rồi, cưng nghĩ anh là ai.

"Cho tao mượn chơi đi!!! "

Má, chúng nó đồng thanh vl.

Tôi theo quán tính quay sang tìm đến mẹ tôi với ánh mắt cầu cứu. Và mẹ tôi nở nụ cười hiền từ như bà ngoại trả lời.

"Cho hai đứa mượn chơi đi con. "

Nhìn trầm lặng nhìn mẹ.

Rốt cuộc thì Aoi chan là con của mẹ hay hai đứa khỉ khô này vậy?

Tokyo revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ