Chương 64. Đã nghèo còn bị trấn lột.

770 137 27
                                    

Hôm nay vẫn là một ngày tự do tự tại. Tôi đang ngồi vắt vẻo trong quán thịt nướng tận hưởng sự yên bình ấm áp. Thịt ở đây rất ngon, rất chất lượng, chỉ cần ngửi sơ qua là biết ngang hàng thượng hạng. Tôi thường mò ra đây ngồi một mình mỗi lúc muốn quên sự đời. Chỉ là, lần này không đi hai mình. 

Chầm chậm hạ cái menu xuống để tầm mắt gặp gỡ với vật thể màu sô cô la 70% choco, 30% sữa. Tôi chỉ thầm mong đây là sự trùng hợp và có lẽ là cái thứ đằng trước mặt không phải là cái thứ mà tôi đang nghĩ đến đi. 

Bởi vì đối phương cũng đang giơ menu lên che cả mặt nên tôi không chắc lắm. Chỉ có điều, cái mùi gell vuốt tóc này coi bộ quen quen. 

Thôi nào, dù sao thì gu thời trang của mấy đứa trẩu gần đây đều có sự góp mặt của gell vuốt tóc mà phải không? Đâu thể nào nhận định ngay bất kì thằng nào da đen và xài gell vuốt tóc là thằng chó điên Kurokawa Izana được. 

Chà, coi bộ tôi quá đa nghi rồi. Người ta nói không nên nghi ngờ con muỗi bay ngang sẽ cắn mình. Tôi làm gì còn trẻ con nữa đâu mà nghĩ ngợi vẩn vơ thế này. Ồ, có khi thằng mắm kia ngồi nhầm bàn, nó nghĩ tôi là bạn nó nên tấp vô ghế đối diện? Dám cá lắm. Bởi vì chỉ có thiểu năng mới đi ngồi bàn người lạ thôi. Mà mấy thằng thiểu năng thì hay quên mang tiền. Tính năng của mấy đứa như vậy sẽ là bạ đại thằng nào đó nhìn sang sang để mà ép trả tiền hộ. Cơ mà tôi đâu có mặc thứ gì sang đâu, những gì tôi dến vào người chỉ là cái áo sơ mi bông hoa lòe loẹt với cái quần jeans trắng dài ngang đùi. Đúng rồi, trông tôi như mấy thằng dở hơi mới bị bồ đá xong ấy. 

Túm lại, tôi ngồi một mình ngay từ đầu! 

Vài phút trước, đi vào quán, vẫy tay với chị nhân viên xinh đẹp. Nhận menu, vẫy tay với chị nhân viên xinh đẹp khác. Lướt menu chọn món, cười với chị xinh đẹp ngồi gần đấy. Chọn ra được những thứ muốn ăn. Tất cả các công đoạn mất chưa đầy hai phút. Và thằng ml trước mặt xuất hiện. 

Hm, thật là, rõ ràng tôi là đứa đang giãy đành đạch lên chỉ vì một pha bất ngờ. Thôi vậy, trong lúc thằng cacao trước mặt đang chọn món thì tôi hãy chuồn đi. Để cho an toàn thôi. 

Hỏi tại sao phải làm thế thì xin thưa luôn là vì tôi đang ở dạng đàn ông!

Đen đủi làm sao, chỉ cần tôi còn mặc đồ thì hai hình dạng nam nữ giống hệt nhau. Tất cả là tại Aoi chan quá bằng phẳng.

Tôi rón rén đẩy ghế toan bỏ chạy, đúng lúc đó cái menu phía đối diện cũng hạ xuống để lộ gương mặt thần thánh. Thôi nào, tôi không hề đang nằm trong show truyền hình "Gương mặt thân quen" đúng không? 

"Lâu rồi không gặp, Kuroba Aoi."

Vừa nói, nó vừa trưng ra nụ cười không thể đểu giả hơn. 

"Mày biết đấy, tao muốn tóm mày lại lâu rồi cơ mà mày luôn biến mất dạng một cách khó hiểu mỗi khi tao đến gần."

Đó là vì tao dị ứng mùi gell vuốt tóc của mày. 

"Hôm nay gặp nhau coi như trùng hợp."

Vãi cả trùng hợp. 

"Thật ra cũng không hẳn là trùng hợp, thằng Ran bảo hôm nay mày ra ngoài ăn thịt nướng."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 23, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Tokyo revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ