Chương 12. Thăm tù.

1.6K 283 50
                                    

Rồi, cuối cùng cũng xong chuyên mục hồi tưởng. Chưa từng thấy cái fanfic nào vừa vô đề chưa bao lâu thì đã hồi tưởng hết bà 8 chương liền. Chắc tác giả đang học tập anime Naruto shippuden đây mà.

Rồi, trở lại hiện tại nào. Tôi vẫn là Kuroba Aoi, vừa bước sang tuổi 12 cách đây hai tháng.

Hôm nay, nhân ngày chẳng có gì đặc biệt cũng như mới mẻ. Tôi xách theo hàng nóng đi thăm bệnh nhân.... Giỡn thôi, là xách theo đồ ăn đi thăm tù người quen. Là hàng xóm đối diện nhà tôi đấy ạ. Gần dễ sợ luôn.

.....

Ngồi rung đùi trên con xe điện ngầm đi qua Yokohama, hôm nay là chủ nhật lên tàu điện cũng đỡ đông hơn bình thường. Mà cũng bởi vắng vẻ như vậy mới đỡ tạo dịp cho mấy thằng biến thái muốn dở trò. Tôi đã vả lệch hàm một tên thả dê ngồi cạnh. Thứ gì đâu, có thèm hơi gái cấp mấy đi nữa thì cũng đừng có động tay động chân vào cơ thể trẻ em chứ.

Đến nơi, tôi vào trao đổi với bảo vệ và được sắp xếp cho gặp trong tầm năm phút. Ngắn vl.

--------

Ở khu vực sau nhà ăn, nơi nhóm S62 hay lui đến. Ngồi trên đống gỗ xếp chồng thành đống là nhóm thanh thiếu niên được coi là thế hệ tệ nạn nhất. Đám bất lương trong nhóm đại ác đã được tiễn vào trại do đánh nhau gây chết người. Quả là một thành tích đáng_dễ sợ.

"Haitani Ran, Haitani Rindou, có người nhà tới thăm! Hãy nhanh chóng di chuyển đến phòng... "

Cả nhóm thiếu niên cùng chớp mắt khi nghe tiếng loa phát thanh thông báo.

"Tuần trước mẹ với dì Kaya tới rồi mà nhỉ. " Rindou thắc mắc.

(Kuroba Kaya là mẹ của Aoi)

Ran nhướng mày "Thế có khi nào lại là... "

Đôi mắt tím hoa cà của hai anh em đột nhiên sáng trưng lên và quay sang chạm mắt nhau.

"Là Ao chan!/ Aoi! "

"Ai thế? " Kakucho tò mò hỏi.

"Hàng xóm tao. " Ran đáp.

Lâu lắm rồi mới được gặp người bạn thân chí cốt đó. Cả hai anh em nhà Haitani thiết nghĩ có khi hôm nay trời sắp sập nên cô bạn kia đi thăm anh em mình.

"Có gì vui thế hả? " Izana ngó qua, trên tay đang xách cổ một thiếu niên xấu số với khuôn mặt bầm tím đầy máu.

"Vui chớ, tụi tao đi tí đây, lát nữa về sẽ biết. " Ran vẫy tay với đồng bọn.

Và thế là cả hai nhấc mông đi bỏ lại đám bạn bè vẫn còn đang ngơ ngác.

Cả bọn thực sự không nghĩ đến có ngày hai thanh niên kia vui như thế khi có người đến thăm.

"Cơ mà anh ơi, có chắc là Aoi không? Từ hồi vào tù đến giờ nó đi thăm đúng một lần. Và lần đó cũng là đi với dì. " Rindou cảm thấy có chút hoài nghi.

"Thì cứ đến mà xem. Ngoài gia đình Kuroba ra thì còn ai quan tâm đến tụi mình đâu. "

--------

Trở lại với Aoi.

Tại phòng thăm phạm nhân, sáu mắt giao nhau qua tấm kính lỗ xếp hình tròn, thứ ngăn cách giữa hai bên. Tôi chớp mắt gần như ngỡ ngàng khi nhìn hai ông bạn nhà bên xuất hiện trước mặt mình. Cả hai với diện mạo mới, tức quả đầu trụi tóc đối diện với tôi. Nói chứ người ta quả không sai khi nói câu "Cái răng cái tóc là vóc con người ". Giờ thì hai anh em này bay mất một nửa nhan sắc rồi. Cái quả đầu sặc mùi bộ đội này nhìn bao nhiêu lần vẫn thấy buồn cười chết đi được. Chắc tại do hai đứa này không hợp cạo đầu.

Tokyo revengers | Sống Lại Không Phải Để Tạo Nghiệp!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ