Chuyện Hàng Ngày Ở Ma Giáo(16)

219 14 1
                                    



Thời Sênh không nhìn nổi liền quay đầu đi.

Phong thái của vị giáo chủ này, cô không muốn nhìn một chút nào cả.

Có nhìn cũng chỉ làm bẩn mắt.

"Đánh không?" Giang Trạm không thèm để ý những lời châm chọc phía dưới lôi đài. Hắn chỉ thanh Xích Tiêu Kiếm về phía Phó Diệc Vân.

Con chó con trắng như tuyết cứ quanh quẩn mãi bên chân hắn, nhiều lúc lại cắn lấy vạt áo của hắn kéo kéo đùa chơi.


Lẽ ra phải là một hình ảnh ngang ngược khí phách ngút trời, kết quả là chỉ vì con chó con này, mà hình ảnh lại trở nên vô cùng buồn cười.

Phó Diệc Vân lạnh lùng đưa mắt nhìn Giang Trạm, không nghênh chiến cũng không từ chối.

Giang Trạm hùng hùng hổ hổ, tự coi như Phó Diệc Vân đã nhận lời, cầm Xích Tiêu Kiếm xông về phía trước. Con chó nhãi nhép kia bị hất tung trên đất, kêu lên hai tiếng "Ẳng ẳng" nghe rất thảm thiết, phản đối hành vi bạo lực của chủ nhân.

Thời Sênh đã dự liệu được cảnh Giang Trạm bị đánh thảm hại.

Đúng là mất mặt cô quá.

Quả đúng như dự đoán, chưa đến hai mươi chiêu, Giang Trạm đã bị Phó Diệc Vân đánh cho tơi bời, ngã xuống lôi đài một cách thảm hại.

Người dưới lôi đài cũng rất nghi ngờ, nhân vật phản diện này không phải là thiên hạ vô địch, không có đối thủ sao?

Sao lại có thể dễ dàng bại trận như vậy?

Lần trước thì họ còn có thể hiểu, dẫu sao hắn cũng động thủ với Vô Tranh trước. Nhưng lần này rõ ràng Phó Diệc Vân rơi vào tình thế không thuận lợi.

Mấy người lập tức vây lấy Giang Trạm, "Giang ma đầu, lần này xem ngươi chạy thế nào!"

Gương mặt Giang Trạm co rúm, rồi đột nhiên hét lên với Thời Sênh, "Giáo chủ, cứu mạng."

Thời Sênh: "..."

Nghe nhầm rồi, chắc chắn là nghe nhầm.

"Ngươi gọi ai là giáo chủ? Giang ma đầu, đừng làm người khác hiểu nhầm."

Giang Trạm chỉ vào Thời Sênh: "Cô ấy là giáo chủ mới của Ma giáo chúng ta."


Thời Sênh: "..." Nhân vật phản diện đại nhân, người thực sự chơi xỏ đồng đội sao?

Bản cô nương ta xem kịch, có trêu ghẹo gì ai đâu.

Người xung quanh đều lập tức nhìn Thời Sênh với ánh mắt ngạc nhiên.

Đại đa số bọn họ đều ra vẻ thăm dò nghi hoặc.

Đây là chó cắn chó? Chỉ vì mạng sống, đến bảo tọa của giáo chủ cũng không cần.

"Vô Tranh cô nương?" Cho một lời giải thích đi.

Thẩm Tinh Dương nhìn Thời Sênh.

Thời Sênh thong thả đứng dậy, nhảy từ trên bục xuống, đạp tung đám người đang vây quanh Giang Trạm một cách thô bạo.

[ Quyển 3]  Boss Là Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ