8: The appearance of the male lead (1)

3.3K 618 49
                                    

Ngày gì đến cũng sẽ đến, vào ngày định mệnh 6 tháng 6, bữa tiệc của nhà Larun được tổ chức trong cung điện. Cậu thấy mấy tên hoàng tử thật ấu trĩ, nếu có thích vợ đến mấy cậu cũng không làm lố lăng như thế, cậu hơi thương cho Duval vì trong nguyên tác nhà làm game nói anh là người sống thầm kín, dù mang vẻ đẹp trời ban nhưng anh chưa bao giờ tự tin về vẻ bề ngoài. Một lòng giúp ích đất nước, chúng ta có thể miêu tả anh bằng các từ để nói người chính diện, người luôn đi theo lẽ phải. Cậu đang muốn thưởng thức ăn các món chiên xào nhưng ở đây lại không có, cậu chỉ mong rằng ngày cậu mở được một cửa tiệm tới nhanh thôi.

Takemichi đứng dậy rời khỏi cái ghế thân yêu của mình mà tới phòng thay đồ để lựa món đồ, cậu nhìn mấy cô hầu hào hứng chọn đồ mà ngán ngẩm. Cậu sắp đào hố chôn đến nơi mà còn phải ăn mặc đẹp, trong lúc đợi thì cậu chợt nhớ là lễ hội rượu vang được tổ chức trong ba ngày, cậu muốn đi lắm vì rượu phương Đông sắp được nhập vô phương Bắc - nơi chuyên về trồng trọt như đất nước ấy thì chắc chắn sản phẩm sẽ rất đáng để thử, dù cậu chưa đủ tuổi nhưng cậu nghĩ thoáng về vấn đề đó vì kiếp trước cậu cũng tiếp xúc với những thứ như bia rượu sớm nên khỏi lo. Cậu nhìn xuống cửa sổ, có một cặp sinh đôi tóc sắc hồng của trái đào và xanh của bầu trời, Takemichi liên tưởng họ tới con quỷ Oni liền che miệng cười.

-....Đây là lần đầu tôi thấy cậu chủ nở nụ cười như thế đấy - Một cô hầu thì thầm với cô bên cạnh.

- Giờ tôi mới thấy cậu chủ đáng yêu hơn hồi trước, chứ tôi mới vào làm thì cậu chủ khác gì tên điên cuồng trong tình yêu. - Cô ta che miệng lại khi nói để tránh tới tai cậu.

Tiếng gõ cửa vang lên, cậu quay qua nhìn thì là hai cái đầu bông bông mà cậu vừa khen khi nãy, bọn hắn nhìn giống nhau chỉ khác mỗi biểu cảm trên gương mặt, một người vui và người còn lại là sự tức giận, cậu đang ngẫm nghĩ thì hai cái tên nảy lên đầu cậu: Nahoya và Souya. Họ là những chuyên gia giới thiệu các mặt hàng đắt cho các quý tộc thích khoe khoang cho cả thiên hạ, mọi mặt hàng đều có ngoại trừ quần áo. Nhắc tới đây thì lại nảy ra thêm một cửa hàng tìm kiếm thông tin - nghề tay trái của Mitsuya là một cửa hàng quần áo để che đậy đi tổ chức thông tin hùng mạnh nhất phương Bắc.

- Cậu chủ Hanagaki, cậu xem có món trang sức nào vừa ý cậu chủ không?

Họ đưa ra cả hộp tràng sức nhẫn, dây chuyền và bông tai, nhìn phát là thấy đậm chất mùi tiền từ những món hàng. Cậu không có ý làm bản thân nổi bật nên lắc đầu cho qua, tới hộp thứ hai thì cậu chú ý tới đôi bông tai màu đỏ, nhìn thì khá bình thường với những chiếc bên cạnh nhưng nó rất đáng giá với cậu. Takemichi đứng lên là cầm lấy nó và khẳng định đôi này chính là một cổ vật có giá trị, thứ này có thể biến thành hai thanh kiếm tốt khi cần.

Cậu chỉ vào nó rồi nói:

- Đem gói lại đôi bông tai đỏ này cho tôi, bao nhiêu cũng đều được nhưng đừng có mà nâng giá quá mức.

Nahoya khẽ nâng lông mày như biểu hiện của sự ngạc nhiên, trước khi tới căn dinh thự họ nghe vô số điều về con út nhà Hanagaki, đặc biệt là thói khoe của nên họ mang những thiết kế nổi bật để kiếm được lợi nhuận nhưng ai ngờ cậu sẽ chọn một món từ sau chiến tranh vì nó nhìn cũ kĩ và không phải là mốt của xu hướng. Souya cũng khó hiểu không kém, anh sẵn sàng đập tên trước mặt nếu thô lỗ. Có lẽ đây chỉ là trong trí tưởng tượng, ngoài đời thì cậu không cười hay giận gì cả, chỉ để một gương mặt đượm buồn.

[AllTake] Villain becomes kingNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ