Chap 49 - Cho nhau một cơ hội

453 25 9
                                    

Trước thái độ cứng rắn của Thái Thiên Khánh, Trình Dực Thần cũng quyết không mềm lòng. Bàn tay của cậu níu lấy vách cửa một mực không muốn đi gặp người mẹ kia.

"Bỏ ra! Thả ra! Tôi không muốn đi!!"

Đó chính là bản năng, bản năng của một người từng bị hại và đang ngờ vực chính người chồng của mình. Lỡ đâu, hắn muốn đem mình nhốt lại, cùng mẹ hắn bài ra một vỡ kịch khác, như vậy không phải cậu sẽ chết không đối chứng sao?

"Buông tay ra! Tôi không đi! Tôi không muốn đi đâu hết!"

Trình Dực Thần thì lại không đọc được tâm tư của ái nhân, lòng ngay thẳng muốn chứng minh trong sạch, cũng muốn làm rõ mọi chuyện trả lại công bằng cho Thái Thiên Khánh.

Đôi mắt hắn đang lại, giống như một con sói đầu đàn muốn chứng minh bản lĩnh và sức mạnh của mình. Hắn một tay kéo xuống cà vạt, ép Thái Thiên vào tường trối lại cổ tay cậu, Thái Thiên Khánh vô pháp vô thiên vùng vẫy.

"Tên khốn kiếp này! Anh đây là thật sự muốn giết chết tôi để diệt khẩu sao?"

"Ưarrr..."

"Tôi có chết, cũng không tha cho cả nhà anh! Chuyện trên đời này mà tôi hối hận nhất là quen biết anh! Ác ma!" Thái Thiên Khánh nước mắt tuôn trào, mắng ra những tiếng đau đến xé lòng.

Trình Dực Thần vác cậu lên vai, hai cánh tay tròng vào cổ hắn, hơi thở mạnh bạo vì tức giận cùng mùi vị mặn chát của nước mắt phi thường rõ ràng ở bên tai của hắn.

"Thả tôi xuống! Thả tôi xuống thì anh muốn gì cũng được! Nếu anh giết tôi, anh sẽ sống yên ổn sao? Hức..."

"Nếu em nói thêm một lời nào nữa, tôi sẽ trực tiếp ném em xuống dưới lầu."

Trình Dực Thần đi đến cửa sổ, cho Thái Thiên Khánh nhìn xuống với độ cao này có đủ khiến cậu tan xương nát thịt không. Thái Thiên Khánh nhìn xong thì cả người đều run rẩy, uất ức ngậm miệng.

"Nếu trên đường tôi đi xuống đại sảnh có bất cứ ai cản đường, thì..."

Trình Dực Thần cười như không cười. Hệt như điệu cười của một tên điên, có thể làm ra bất kỳ chuyện quái gỡ kinh tởm nào.

Hắn đi tới cửa, đã bị ba người Sin, Cos và Capi cản đường, chỉa khí giới vào người. Thái Thiên Khánh nhắm mắt, lạnh lùng nói hãy ở yên, không được manh động. Bọn họ đều không dám cãi.

Từ thang máy bị vác như bao tải, còn bị trói bằng cà vạt khiến Thái Thiên Khánh vừa tức giận, mất mặt còn vừa xấu hổ muốn chết. Mấy nhân viên nữ đều kéo nhau tụm năm tụm ba che miệng cười, biết chắc chẳng nói được cái gì đứng đắn. Hai gò má cậu nổi lên sọc hồng. Dùng cánh tay đập vào lưng Trình Dực Thần, mắng nhỏ.

"Mặt mũi tôi không còn, anh có giỏi thì giết tôi luôn đi."

Mấy thiếu nữ xuân thì còn nhảy cẫng cả lên, nói chỉ sợ người khác không nghe, hoàn toàn không hiểu được tình thế ngàn cân treo sợi tóc, chuối chín cây trước gió đông bắc của cậu.

'Hời ơi, vợ chồng son nhà người ta chơi trò tổng tài bá đạo kìa'

'Ganh tị chết mất, chồng em mà được như vậy thì vui biết mấy'

🪶Chú~ Phạm Tội Nặng Rồi [Đammie Novel]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ