Chap 60 - Bị Vợ Giận

550 27 4
                                    

Suốt một tuần sau đó, Thái Thiên Khánh bật chế độ chiến tranh lạnh với Trình Dực Thần. Làm hắn cũng đao đáo suy nghĩ xem làm thế nào vợ mới vui, làm thế nào vợ mới hết giận, làm thế nào mới hết chiến tranh lạnh.

Trình Dực Thần sau đó mỗi ngày đều gửi tới công ty của Thái Thiên Khánh một bó hoa, kèm theo thiệp viết tay.

"Vợ, xin lỗi mà, sau này không dám nữa. Có thể xí xoá một lần được không?"
(Yêu em)

Thái Thiên Khánh đọc xong, máu phun lên não mở toạch cửa sổ ra, nhìn xuống dưới thấy Trình Dực Thần nhảy nhảy quơ tay như một tên hâm. Đây mà là người có thể hô mưa gọi gió giới kinh doanh, lập hẳn cả một hắc bang để phòng bị ám hại hay sao?

Thái Thiên Khánh mặt lạnh như tiền, đem bó hoa hồng ném ra cửa sổ.

Ngày thứ hai cũng nhận được một bó hoa baby.

"Baby, anh nghĩ là chúng ta không nên chiến tranh lạnh như thế. Em có thể suy nghĩ cái gì đó làm anh đau đớn, nhưng đừng lạnh nhạt không nói chuyện với anh có được không? Anh sai rồi."
(Yêu em)

Cũng như thế, nhận được một bó hoa baby rơi từ trên lầu xuống, sau đó là cái kéo cửa dứt khoát của Thái Thiên Khánh.

Trình Dực Thần chụp lấy bó hoa, nghiêng đầu nói chuyện với Tần Quý.

"Cậu nói xem, có phải em ấy rất là khó chiều không cơ chứ. Đã vậy, tôi đây cũng không thèm xin lỗi nữa. Cỡ nào cũng sẽ thấy nhớ rồi sáp lại thôi. Chúng ta cứ việc ngồi im nhỉ?"

Tần Quý một bên niềm nở gật đầu, một bên che miệng trào phúng cười.

Làm gì có chuyện thiếu phu nhân sẽ xuống nước trước cơ chứ.

Tiếp tục hai ngày nữa, Trình Dực Thần không nói, Thái Thiên Khánh cũng không ngó ngàng tới. Trình Dực Thần ngồi trong văn phòng lòng nóng như lửa đốt, đem cây bút máy ném lên bàn, đập bàn cái ầm. Mao Tinh Tinh vừa đi vào thở dài nhặt cây bút lên..

"Boss không chịu nổi thì đi năng nỉ thiếu phu nhân là được chứ gì."

"Hừ, nằm mơ! Tôi sẽ không xuống nước trước đâu."

"Haizzz... Bút đây."

Lại cộng thêm một ngày. Qua ngày hôm sau, đúng là đến cực hạn của hắn rồi. Trình Dực Thần đem một đội tây trang mắt kính đen phi thẳng vào cổng công ty vợ hắn. Dực một dực hai hôm nay cũng phải quậy đục nước vợ hắn mới thôi.

Thế mà số quân canh phòng của công ty vợ hắn cũng tăng lên từ lúc nào, Trình Dực Thần bị chặn lại ở cửa, khí thế lộng hành cũng giảm đi một nửa, đưa cho trợ lý bó hoa tulip rồi quay gót bỏ đi.

"Vợ, nếu em không chịu hết giận, anh sẽ bỏ nhà ra đi. Thật đó. Lần này là thật. Anh đã đến cực hạn rồi. Cũng xin lỗi em rồi. Em tha thứ cho anh đi."
(Yêu em rất nhiều)

Thái Thiên Khánh mở cửa sổ nhìn xuống dưới, thấy một đám người mặc vest đen, thì cũng ngộ ra điều gì đó. Lúc dự tính không giận nữa, lại bị chọc cho điên lên. Liếc kẻ mặc vest đỏ sậm phía dưới, cục súc ném thẳng xuống, kéo cửa cái rầm!

🪶Chú~ Phạm Tội Nặng Rồi [Đammie Novel]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ